Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1547: Là Do Bản Thân Các Nàng Chăm Chỉ Tiến Tới

Chương 1547: Là Do Bản Thân Các Nàng Chăm Chỉ Tiến TớiChương 1547: Là Do Bản Thân Các Nàng Chăm Chỉ Tiến Tới
Ôn Noãn nhìn đoàn sứ giả Nam Cương quốc, tư thái thua của Lục hoàng từ Nam Cương quốc và Ninh Ngữ này khiến người ta khen ngợi và bội phục!
Sứ thần các quốc gia cũng sôi nổi khen ngợi: "Lục hoàng tử Nam Cương quốc và Ninh cô nương quả nhiên có khí độ! Bội phục! Bội phục! Thi đấu luôn là có thắng có thua, ai cũng không dám bảo đảm mình có thể vĩnh viễn là đệ nhất! Đúng không nào? Thua cũng không có gì cải"
"Không sai, lần này thua cũng không sao, giữ lại rừng xanh lo gì không có củi đốt! Trà nghệ Ninh gia là đệ nhất trên đời, nói không chừng sau lần thi đấu này, trở về là có thể nghiên cứu phát minh ra loại trà còn lợi hại hơn trà dưỡng sinh!"
Hoàng Thượng đi theo cười nói: 'Khí độ của sứ giả Nam Cương thật sự không bình thường, tinh thân này thật sự khiến người ta bội phục! Một khi đã như vậy, vậy thì tiếp tục thi đấu đi!"
Tỉnh thần không sợ thua của người Nam Cương thật sự rất tốt!
Nhưng mà Hoàng Thượng biết, cho dù là ai, thua, mặt ngoài giả trang rộng lượng đến mức nào thì trong lòng cũng đều nghẹn khuất, khó chịu vô cùng!
Nếu các sứ giả Nam Cương quốc không sợ càng khó chịu hơn, vậy thì tiếp tục thi đấu đi!
Bởi vì tiếp tục thi đấu, thắng được điểm tuyệt đối, ông ngoại trừ thấy tiếc lá trà thì chính là tâm trạng vui mừng.
Bởi vì lá trà của Nạp Lan quốc sẽ vang danh thiên hạ.
Vậy thì doanh số lá trà của Nạp Lan quốc sẽ tăng cao.
Muối, thiết, trà đều là thuế má quan trọng của các quốc gial
Không có quốc quân nào là không coi trọng!
Vì thế Tử Uyển và Ninh Ngữ lại bắt đầu thi đấu loại trà thứ tư.
Loại trà thứ tư chính là trà mao phong.
Lúc này cũng là như vậy, cho dù Ninh Ngữ cố gắng như thế nào, không nhiều không ít vẫn chậm hơn Tử Uyển một bước!
Tử Uyển đứng lên, vén áo thi lễ: "Một bức mặt trời mọc Đông Sơn đồ đưa tặng Hoàng Thượng, chúc Hoàng Thượng mỗi năm đều như hôm nay, Nạp Lan quốc phát triển không ngừng!"
Bát công chúa thấy vậy bật cười!
"Tử Uyển cũng quá xấu rồi! Cho dù Ninh cô nương cố gắng như thế nào vẫn luôn bị đè ép một bước! Chỉ sợ trong lòng Ninh Ngữ đã phát điên!"
Ôn Noãn khẽ cong khóe môi: "Tử Uyển rất hồi hộp, nàng sợ chậm hơn sẽ thua, cho nên người khác nhanh thì nàng cũng đi theo nhanh hơn!"
Thua, chính là thua một thành trì, trở thành tội nhân của Nạp Lan quốc!
Nếu là một người có một chút lòng yêu tổ quốc, thì ai cũng đều sẽ cố gắng hết toàn sức lực!
Bát công chúa: "Vậy cũng rất lợi hại! Noãn Noãn, tại sao nha hoàn của cô đều lợi hại như vậy! Ngày thường thấy Tử Uyển rất ít nói, thành thật, không ngờ im lặng thì thôi, lên tiếng là kinh người!"
Ôn Noãn: "Là bản thân các nàng chăm chỉ tiến tới. Tử Uyển đúng là nói hơi ít, nhưng nàng ấy..."
Ôn Noãn lập tức nói tình huống của Tử Uyển cho Bát công chúa.
Tử Uyển vốn là người chăm chỉ thành thật, không nói nhiều lắm, nhưng làm việc thật sự rất dốc sức.
Ngày thường Ôn Noãn không sai nàng quá nhiều, mỗi ngày nàng chỉ sửa sang lại quần áo một chút, pha trà, cắm hoa một chút.
Quét tước đã có tiểu nha hoàn và bà tử vẩy nước quét nhà làm.
Nàng là nha hoàn đi theo bên người Ôn Noãn lâu nhất.
Nhưng mà lúc trước bên người Ôn Noãn có Vạn Quân, hiện tại lại có Trần Hi Trần Hoan.
Một đám người đều vô cùng có khả năng!
Tử Uyển thấy Nạp Lan Cẩn Niên vẫn luôn đưa nha hoàn cho Ôn Noãn, biết Nạp Lan Cẩn Niên là cảm thấy nàng không có bản lĩnh gì, không giúp được gì cho Ôn Noãn.
Tử Uyển không khỏi tự ti, lo sợ mình là người dư thừa, làm cái gì cũng đều rất nghiêm túc và trách nhiệm.
Nàng có nhiều thời gian nhàn rỗi, muốn học các công việc đơn giản nhất trong tay một cách tốt nhất, ít nhất có thể chăm sóc tốt phần ăn, mặc, ở, đi lại của Ôn Noãn!
Làm cho mỗi lần nàng trở vê đều có thể uống được một ngụm trà ngon, ăn một phần điểm tâm ngonl
Cho nên Tử Uyển tiêu tốn rất nhiều công phu đi học trà đạo và nấu nướng.
Có thể nói là chăm sóc tỉ mỉ cuộc sống sinh hoạt của Ôn Noãn.
Hơn nữa Ôn Noãn quá bận, thường xuyên nguyên một tháng đều không ở trong phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận