Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1549: Muon Trom Thi Cung La Cac Nguoi Trom

Chuong 1549: Muon Trom Thi Cung La Cac Nguoi TromChuong 1549: Muon Trom Thi Cung La Cac Nguoi Trom
Nhưng mà tại sao Nạp Lan quốc cũng có thể có loại trà này!
Sẽ không phải là vườn trà của bọn họ có nội gián đấy chứ?
Ninh Ngữ buột miệng thốt ra: "Không có khả năng, sao các ngươi có thể có trà cam phổ? Có phải là học trộm hay không!"
Các sứ giả lập tức ồ lên.
"Không phải chứ? Sao có thểt"
"Khó nói! Hai bên cùng khai phá một loại trà mới? Trên đời này làm gì có chuyện tình cờ như vậy?”
"Nạp Lan quốc cũng không phải quốc gia về trà, Ninh gia của Nam Cương quốc chính là đệ nhất thế gia về trà đạo!”"...
Tử Uyển sửng sốt một chút, hiển nhiên cũng không ngờ đối phương lại nói ra lời nói không biết xấu hổ như vậy!
"Vui đùa cái gì vậy! Muốn trộm cũng là các ngươi trộm! Quận chúa nhà tôi đã làm ra loại trà này từ hai năm trước rồi!"
Văn võ bá quan cả triều cũng kháng nghị: "Tất cả đều nói bậy! Ai học trộm! Trà dưỡng sinh của chúng tôi cũng cần học trộm sao?"
"Nói chuyện kiểu gì vậy! Ai học trộm! Muốn ghép tội thì sợ gì không có lí do!"...
Ninh Ngữ: "Có phải học trộm hay không, các ngươi lấy trà ra nhìn xem sẽ biết!"
Tử Uyển lập tức cầm lấy một quả cầu trà, mở giấy bao ra, lộ ra một phần vỏ cam nhỏ màu nâu, vỏ quả cam thật hoàn chỉnh, chỉ có phần đỉnh bị cắt mở ra cái miệng nhỏ, có thể thấy được bên trong đều là lá trà!
Ninh Ngữ: ”..."
Nàng ta liếc mắt một cái đã có thể từ màu sắc vỏ cam trần bì biết được trà thanh cam trong tay Tử Uyển được ngâm lâu hơn trà cam phổ của Ninh gia bọn hol
Hơn nữa không chỉ là một hai năm, một hai năm không có tỉ lệ như vậy!
Tử Uyển: "Đây là trà thanh cam do Tuệ An quận chúa làm vào hai năm trước, đúng như lời nói của Ninh Ngữ cô nương, trà trần bì, đương nhiên là càng ngâm lâu sẽ càng thơm hơn. Mặc dù trà của chúng ta chỉ ngâm hơn hai năm, nhưng đã rất thơm! Ninh Ngữ cô nương, ai trộm?"
Thật ra dưới tác dụng của mây tía, công hiệu của trà này tuyệt đối không phải chỉ là công hiệu của trà đã ngâm hai năm.
Nhưng mà Tử Uyển cũng không biết những điều này, chỉ biết trà thanh cam này thật sự đã được ngâm hai năm.
Vốn dĩ Ninh Ngữ dự định mượn cơ hội lần này làm trà mới của Ninh gia nổi tiếng!
Mà hiện tại, vừa rồi lời nói của nàng ta chính là sự vả mặt trần trụi!
Hơn nữa còn là đào hố cho bản thân mình!
Ninh gia mới nghiên cứu phát minh ra chủng loại trà mới?
Người ta đã ngâm hai năm rồi, của ngươi chỉ mới ngâm một năm!
Cuối cùng là ai trộm ai?
Ván cuối cùng còn chưa thi đấu đã định chắc là sẽ thua rồi!
Cho dù không phải ai nghiên cứu phát minh ra trước, đơn giản chỉ xét về ngoại hình của trà, trà thanh cam của Nạp Lan quốc thật sự tốt hơn! Trà cam phổ của Ninh gia là dùng trần bì và trà cùng nhau xào chế theo công thức bí mật.
Mà không biết Nạp Lan quốc xào chế thế nào, thế mà lại làm thành hình dáng một quả cảm như vậy, tư tưởng trong lòng đã là hơn một bậc!
Ninh Ngữ xấu hổ đến mức gương mặt đỏ bừng!
Mọi người nhìn thấy cũng rất ngạc nhiên: "Ninh gia mới nghiên cứu phát minh ra trà mới, chỉ ngâm được một năm! Trà thanh cam dưỡng sinh của Tuệ An quận chúa lại đã ngâm hai năm! Thì ra trà này Tuệ An quận chúa đã nghĩ ra trước Ninh gia một năm! Như thế nào còn nói Nạp Lan quốc học trộm?"
"Chuyện này thật đúng là trùng hợp! Hai nhà thế mà lại cùng nghiên cứu phát minh ra loại trà trần bì này! Nhưng mà cuối cùng là ai trộm của ai?"...
Ninh Ngữ nóng nảy nói: "Ninh gia chúng tôi không có trộm! Đây là cha tôi ở nhà một nông dân trông chè nhìn thấy hắn bỏ một mảnh trần bì vào trong lúc pha trà nên nghĩ ra! Ninh gia chúng tôi khinh thường làm việc này!"
Tử Uyển: "Ai biết? Cũng không phải chưa từng nhìn thấy người vừa ăn cướp vừa la làng!"
Ninh Ngữ: ”..."
Hoàng Thượng xua tay nói: "Được rồi! Việc này chỉ e là thật sự trùng hợp, Tuệ An quận chúa cũng chưa từng lấy trà thanh cam này ra, hôm nay là lần đầu tiên lấy ra! Tram cũng chưa từng được nếm thử!"
Thắng cũng muốn thắng quang minh chính đại!
Hoàng Thượng không muốn hắt nước bẩn lên người người khác để giành chiến thắng!
Tử Uyển: "Vậy cũng phải xin lỗi quận chúa nhà tôi!"
Tử Uyển cố chấp!
Hoàng Thượng gật đầu: "Đúng vậy, đúng là nên xin lỗi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận