Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1575: Thua Qua Tham

Chuong 1575: Thua Qua ThamChuong 1575: Thua Qua Tham
Mọi người đều kinh ngạc khi thấy mười con sói có bốn mươi chân đồng loạt đi từng bước một!
Huấn luyện như vậy cũng quá tuyệt vời!
Khi nhìn những con sói đi khiêu khích con hổ, họ lại cảm thấy những con sói này thật thú vị!
"Ha ha. Con sói này là mang theo bầy sói đi tới trước mặt con hổ khoe khoang đấy!"
"Quá kiêu ngạo! Nhưng mà ta thích! Hiện tại loài sói đêu đáng yêu như vậy sao?"
"Mẹ, con muốn mua những con sói đó về nhà, con không cần con hổ nữa! Con hổ kia quá ngu ngốc!"
"Đúng đúng đúng, con hổ quá ngu xuẩn, quá ngu ngốc! Sói mới lợi hại! Con cũng muốn sói!"
Nghe mọi người bình luận cùng với lời nói của mấy hài tử, sắc mặt đoàn sứ giả Đông Lăng có chút khó coi.
Bọn họ thual
Hơn nữa thua quá thảm!
Vua của muôn thú còn không thể so với một con sói!
Hoàng Thượng nhìn về phía Tam hoàng tử Đông Lăng Quốc: "Tam hoàng tử Đông Lăng thấy chúng ta huấn luyện sói như thế nào?”
Sắc mặt Tam hoàng tử Đông Lăng cũng khó coi, đã thua một hồ nước mặn rồi!
Việc này dính vào ai thì người đó cũng không có tâm trạng tốt!
Hắn trả lời với nụ cười gượng: "Huấn luyện rất hay! Bội phục! Bội phục!"
Hắn không khỏi nhìn thoáng qua Lâm Phong, là hắn huấn luyện bầy sói lợi hại như vậy sao?
Chưa từng nghe nói qua bên cạnh Cẩn Vương có người hiểu được huấn huyện thú!
Lúc này Ôn Noãn mới cười tum tỉm nói với đoàn sứ giả Đông Lăng: "Cảm ơn hồ nước mặn của Đông Lăng Quốc! Cảm ơn vua muôn thú của các ngươi! Hay là lần sau các ngươi mang thêm mấy con hổ lại đây, nói không chừng đến lúc đó có thể thắng!"
Sắc mặt đoàn sứ giả Đông Lăng càng khó nhìn!
Ôn Nhiên ra vẻ đáng tiếc nói: "Ta biết ngay là sẽ không đến lượt ta ra tay mài"
Cả người Tam hoàng tử Đông Lăng cứng đờ, lần này hắn mang theo quốc sư tới đây, nhất định phải cứu tỉnh.
Nhưng mà thua trận, chỉ sợ cái giá phải trả có chút lớn!
Đau đầu!
Sứ giả bốn quốc gia khác đồng tình nhìn Tam hoàng tử Đông Lăng.
Chẳng qua mọi người cũng không tốt hơn bao nhiêu, dù gì bọn họ cũng thual
Giây phút này, trong lòng mọi người đều đau thương!
Nhưng mọi người ở Nạp Lan Quốc thì khác!
Quả thực là quá thoải mái sung sướng!
Cuối cùng cũng đến lượt Lan Lăng Quốc dâng lên thọ lễ.
Lan Lăng Quốc lần này là tiến đến nghênh thú công chúa, tới kết thân chứ không phải kết thù, cho nên không có khiêu chiến.
An Bố Nhĩ chính là tới mừng thọ và đưa lên sính lễ!
Ở giữa quảng trường bày từng chiếc xe ba gác, hơn nữa chiếc xe này có chút lớn, hiển nhiên là được đặt làm. Mọi thứ trên đó đều được phủ bằng vải lụa với những hoa văn phức tạp và tinh xảo!
Tuy rằng nhìn không thấy là thứ gì, nhưng nhìn từ bên ngoài sẽ thấy nó rất lớn!
Nó cao lớn như một ngọn đồi!
Ôn Noãn không khỏi nói với Bát công chúa: "Cô đoán quốc vương Lan Lăng Quốc lần này đưa đến thứ gì? Không phải là núi vàng núi bạc chứ?"
Bát công chúa lắc đầu: "Không thể nào? Làm gì có người đưa núi vàng bạc làm quà tặng? Có lẽ là toà tượng Phật lớn?”
Lương Tử Vận: "Cho dù là đưa tượng Phật thì cũng không thể đưa nhiều như vậy chứ?"
Ôn Hinh gật đầu: "Nói không chừng là đưa đầy đủ cả bát tiên quá hải!"
Ôn Nhiên lắc đầu: "Đâu chỉ là bát tiên quá hải, quả thực là chế tạo hết tất cả các vị thần tiên ở Thiên Cung!"
Nhiều xe đẩy như vậy cơ mài
Ôn Noãn lắc đầu: "Không giống. Có lẽ là lâu đài!"
Những người khác cũng sôi nổi suy đoán Lan Lăng Quốc tặng thứ gì.
Quảng trường có thể chứa vạn người đứng chật kín!
Không biết từ khi nào An Bố Nhĩ đã đi xuống dưới, lúc này đang quỳ một gối ở giữa quảng trường, chắp tay nói: "Quốc chủ Nạp Lan Quốc, đây là quà mừng thọ mà Lan Lăng Quốc chúng ta đưa cho quốc chủ Nạp Lan Quốc, chúc quốc chủ Nạp Lan Quốc hồng phúc tê thiên, phúc thọ an khang, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuel Núi sông Nạp Lan Quốc vĩnh cố, phồn vinh hưng thịnh, ổn định và hoà bình lâu dài, phòng thủ kiên cốt"
Lời hay nói liên tiếp!
Cần phải lấy lòng nhạc phụ đại nhân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận