Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1589: Thoát Khỏi Thân Phận Nô Lệ

Chương 1589: Thoát Khỏi Thân Phận Nô LệChương 1589: Thoát Khỏi Thân Phận Nô Lệ
"Lâu một chút cũng không sao, đừng để bản thân mệt mỏi." Nạp Lan Cẩn Niên lôi kéo Ôn Noãn ngồi xuống: "Ngày mai muội muốn được ban thưởng cái gì, ta nói với hoàng huynh lấy về cho muội!"
Ôn Noãn liền nói: "Ta cũng chẳng cần gì, chỉ muốn để Tử Uyển thoát khỏi thân phận nô lệ..."
Vừa hay Tử Uyển đang bưng trà chuẩn bị đi đến, nghe xong lời này thì bước chân của nàng hơi khựng lại, trong phút chốc đôi mắt đã đỏ lên.
Nàng xoay người rời đi, tránh cho Ôn Noãn nhìn ra sự khác thường.
Nàng là nô lệ của quan phủ, hơn nữa vừa sinh ra đã phải mang thân phận nô lệ, bởi vì lão tổ tông của nàng phạm phải tội lớn, dòng chính bị chém đầu, sau đó những thứ nữ họ hàng xa như bọn họ đều bị biếm đi làm nô lệ cho quan.
Xem như là nô lệ có tội, con cháu đời đời đều như thế, chẳng sợ sinh ra là nữ nhi, gả cho người chính trực, thì con cái đời sau cũng phải đi làm nô lệ, không được phép tham gia khoa cử, cả đời đều đi làm trâu làm ngựa cho người ta, vĩnh viễn không thể quay đầu, vĩnh viên không thể xoay người!
Cho nên những người như bọn họ chỉ có thể kết hôn với người mang thân phận nô lệ giống như mình, người bình thường bán mình làm nô cho người khác cũng chẳng muốn làm quen với bọn họ.
Người bán mình làm nô, còn có khả năng chuộc thân, nhưng mà những nô lệ mang tội như bọn họ thì không thể.
Đời của Tử Uyển đã là đời thứ tư.
Khi còn nhỏ không biết, trước kia ở phủ đệ luôn bị những hạ nhân khác nhạo báng, bắt nạt, sau đó cha mẹ nàng cũng vì mấy chuyện đó, bị người khác chèn ép nên chết sớm vì bệnh, nàng cũng chấp nhận số phận!
Nàng định cả đời này sẽ không kết hôn sinh con, tránh hại tới con mình.
Nàng không nghĩ tới đời này sẽ còn cơ hội để thay đổi thân phận.
Đời này nàng nhất định phải hầu hạ quận chúa thật tốt!
Báo đáp đại ân đại đức của quận chúa!
Tử Uyển bình tĩnh lại, hít một hơi thật sâu, mới bước vào trong.
Nạp Lan Cẩn Niên còn rất nhiều tấu chương cần phải phê duyệt, cũng không ở lại lâu, vừa hay đi ra ngoài.
Tử Uyển nhanh chóng hành lễ: "Gặp qua Cẩn Vương!"
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu, vội rời đi.
Ôn Noãn vẫy tay với Tử Uyển: "Tử Uyển, lần này ngươi lập công lớn, muốn được ban thưởng cái gì?"
Tử Uyển buông cái khay xuống thình thịch một tiếng bỗng quỳ xuống: "Ta đã nghe được lời nói lúc nãy của quận chúa, ta không cầu cái gì nữa! Đã đủ rồi! Vậy là đủ rồi!"
"Đứng dậy rồi nói, không phải đã nói ở chỗ ta không có quy củ bắt quỳ rồi hay sao?"
Lạy trời lạy đất lạy cha mẹ, Ôn Noãn tự nhận mình không có phúc nhận để nhận nhiều cái quỳ lạy như thế.
Tử Uyển nhanh chóng đứng dậy: "Ta không quỳ, ta không quỳ"
"Tất nhiên Hoàng Thượng sẽ ban thưởng cho ngươi, ngoại trừ giải thoát khỏi thân phận nô lệ thì chắc hẳn vẫn sẽ ban thưởng thêm một vài thứ khác, đây cũng là những gì mà ngươi nên có được, là do ngươi cố gắng đạt được, nếu ngươi có yêu cầu gì thì cũng có thể nói ra, ta có thể giúp đỡ ngươi đôi chút." Ôn Noãn giải thích một chút cho nàng nghe.
Nếu là người bình thường thắng được một tòa thành trì, vậy sẽ được xếp vào loại nhất đẳng công, phong lên hương quân cũng đủ rồi. Nhưng thân phận của Tử Uyển là nô lệ mang tội, giúp nàng thoát khỏi thân phận nô lệ, ban thưởng cho nàng một ít vinh dự, dựa trên luật pháp và phong tục thì đây chính là một phần thưởng vô cùng to lớn.
Rốt cuộc người ở triều đại này chia ra ba, bảy lại cấp bậc, có đắt rẻ sang hèn.
Ban phong hương quân đó là một vinh quang vô cùng to lớn, đối với các bá tánh mà nói thì hương quân cũng có sức ảnh hưởng nhất định, các nàng nhận bổng lộc của triều đình, cũng có thể dựa vào tên tuổi này để làm một số việc.
Rốt cuộc Tử Uyển là thế hệ sau của tội thần, ngay cả chi thứ cũng bị liên lụy, phong nàng lên làm hương quân, triều đình cũng sẽ có kiêng ky.
Tử Uyển: "Đủ rồi, ban thưởng như thế là đã đủ rồi! Ta nằm mơ cũng không thể tưởng được! Ta không cần gì khác!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận