Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1593: Cham Ngoi Ly Gian

Chuong 1593: Cham Ngoi Ly GianChuong 1593: Cham Ngoi Ly Gian
Sau khi thánh chỉ được truyền tới nhà On Noãn, những quan phu nhân và người thân quen cũng tới nhà Ôn Noãn chúc mừng.
Tiếp đi mọi người xong liền thấy mệt rã rời, Ôn Noãn quay về phòng trước.
Tử Uyển đến sân sau hái được một rổ nhỏ trái cây mà Ôn Noãn đặc biệt thích ăn, rửa sạch sẽ rồi đặt vào trong phòng.
"Cô nương, hôm nay lều dâu tây đã chín được một ít, nô tỳ đã rửa sạch sẽ, người có muốn nếm thử hay không?”
Ôn Noãn đang đọc sách, nàng đang đọc chính là sách của Nam Cương quốc, nghe vậy nàng cầm lấy một quả bỏ vào trong miệng, hỏi: "Đã đưa cho các sân khác một chút hay chưa?"
"Đầu đã đưa qua."
Ôn Noãn đưa cho Tử Uyển một quả: "Ngươi cũng ăn đi! Nếm thử, lần này so lần trước càng ngon hơn!"
Mây tím được ngưng tụ ở trên mảnh đất kia càng ngày càng nhiều, trái cây được trồng ra trên đó tất nhiên càng ngày ăn càng ngonl
"Cảm ơn quận chúa!" Tử Uyển cũng không có khách khí, nhận lấy.
Ôn Noãn nghĩ đến Tử Uyển được ban thưởng một tòa phủ đệ, nên nói: "Tử Uyển, ngươi có rảnh thì đi xem phủ đệ kia của ngươi đi. Ngươi có tính toán dọn qua đó ở hay không?"
Tòa phủ đệ kia không tính là lớn, chỉ có hai sân, nhưng mà vị trí tương đối tốt, nhưng ở một nơi tấc đất tac vàng như kinh thành thì như vậy cũng đã có giá trị vạn lượng!
Tử Uyển nghe vậy thì nhanh chóng lắc đầu: "Nô tỳ không cần qua đó ở. Quận chúa, nô tỳ muốn ở bên cạnh người, hầu hạ người!"
Nàng ấy không muốn rời khỏi đại gia đình như An Quốc Công phủ, lại nói tòa nhà ấy có hai sân, nàng ấy chỉ có một mình, nàng ấy nào dám gl
Ôn Noãn thấy vẻ mặt nàng sốt ruột nên nói: "Ngươi không cần lo lắng, ngươi không muốn ở thì ở tại An Quốc Công phủ cũng được, ta chỉ là hỏi một chút, nhưng ngươi không ở thì cũng đến xem đi. Nhìn xem có chỗ nào cần sửa chữa hay không, dù sao thì tòa nhà kia đã để không một khoảng thời gian, nếu mà có chỗ mưa dột,, vậy quanh năm suốt tháng như vậy thì sẽ rất dễ dàng bị đổ."
Hiện tại phòng ở đều là dùng mái ngói làm nóc nhà, loại nóc nhà này mỗi năm đều phải sửa chữa, để đề phòng mưa dột.
"Nô tỳ biết rôi, ngày mai nô tỳ đi xem."
Ôn Noãn nhắc nhở nói: "Hoàng Thượng ban thưởng phủ đệ, đó là vinh quang, nhất định không thể bán trao tay, cũng không thích hợp cho thuê. Nếu như cho thuê, mỗi tháng cũng có thể kiếm một hai trăm lượng! Chỉ có thể để đấy chờ sau khi ngươi thành thân thì vào ở. Nhưng mà ngày thường ngươi phải đến xử lý bảo dưỡng một chút, nếu không sẽ khá cổ xưa."
Khi nhà ở kia vẫn ở trên danh nghĩa của triều đình thì triau đình cũng sẽ phái người định kỳ đến bảo dưỡng một chút.
Tử Uyển gật đầu: "Nô tỳ đã biết!"
Ôn Noãn cũng chỉ nhắc nhở một chút, nàng thuận miệng hỏi: "Đình Nhã tỷ tỷ đã về chưa? Nếu chưa đi thì cũng bảo nàng cầm một ít dâu tây về".
"Đã trở về rồi ạ."
Tử Uyển nghĩ đến những lời mà vừa rồi nha hoàn của Lâm Đình Nhã nói với mình, nghĩ đến lúc trước Ôn Noãn đã nói qua với mình, nếu mà mình phát hiện Ánh Mai cô nương có hành động gì dị thường thì phải nói cho quận chúa biết.
Nàng cũng không biết lời nói vừa rồi có tính là hành động dị thường hay không, nhưng mà nàng biết rõ nguyên nhân quận chúa nói như vậy.
Dù sao thì ở mỗi một phủ, khi dùng hạ nhân đều là vô cùng cẩn thận.
Huống chi Lâm tướng quân lại là phủ tướng quân, bên trong có rất nhiêu cơ mật.
Lai lịch của Ánh Mai lại quá mức trùng hợp.
Nếu là mật thám của nước khác, vậy thì phiên phức rồi.
Nàng lập tức nói: “Quận chúa."
"Hả?" Ôn Noãn nhìn về phía nàng.
Tử Uyển nói tiếp: "Hôm nay lúc nô tỳ đi ra sau núi hái dâu trở về thì Ánh Mai có gọi nô tỳ lại, ..."
Lúc đó Ánh Mai đi tới bên cạnh Tử Uyển, nhìn rổ trái cây trong tay Tử Uyển thì cười nói: "Tử Uyển cô nương đi đâu vậy?”
Tử Uyển: "Đang chuẩn bị đi tới phòng bếp lấy chút trái cây"
"Hiện tại Tử Uyển cô nương đã là quý nữ do Hoàng Thượng thân phong, sao lại còn làm chuyện của hạ nhân thế này?"
Tử Uyển không cho là đúng nói: "Vốn dĩ tôi chính là nha hoàn, làm những việc này là bổn phận của tôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận