Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1596: Dao Pho Ngoc Thach

Chuong 1596: Dao Pho Ngoc ThachChuong 1596: Dao Pho Ngoc Thach
Hôm nay lâm triều, ông ấy cố ý ra cửa trước thời gian ba mươi phút, đi kéo Khâm Thiên Giám từ trong 6 chăn ra, tính một quẻ giúp mình!
Ông ta nói hôm nay bản thân sẽ được nhận một số tiền của phi nghĩa!
Quả nhiên muốn phát đại tài!
Cho dù từ dáng vẻ, Hộ Bộ thượng thư hoàn toàn không nhìn ra được dáng vẻ của Lâm Đình Nhã cùng Lương Tử Vận.
Nhưng mà Tuệ An quận chúa là người nói dễ nghe một chút chính là tính tình tương đối trầm tĩnh, nói khó nghe một chút chính là tính tình tương đối quái gở, không thích kết giao với người khác!
Ở kinh thành nàng cũng chỉ có mấy khuê mật như vậy, cho nên hai người này tất nhiên một người là Lâm Đình Nhã, một người là Lương Tử Vận.
Hai người thân cao không giống nhau, Lương Tử Vận cao hơn một chút so với Lâm Đình Nhã, tuy rằng chỉ có một chút, nhưng ông ấy là Hộ Bộ thượng thư, đương nhiên ông ấy là một người quan sát tỉ mỉ, hơn nữa tóc Lương Tử Vận đen hơn một chút so với Lâm Đình Nhã, cho nên Hộ Bộ thượng thư lập tức đã đoán được: "Vi này chính là Lâm cô nương, vị này chính là Lương cô nương!"
Bát công chúa không nhịn được cong miệng: "Noãn Noãn, thuật hoá trang của cô quá cùi bắp! Lập tức đã bị người nhận ra rồi!"
Cái từ cùi bắp này là Bát công chúa học được từ trong miệng của hài tử trong thôn khi còn ở huyện Ninh Viễn!
Ôn Noãn cười: 'Phương đại nhân hoả nhãn kim tinh, tất nhiên không ngăn được ông ấy! Được rồi, thời gian không còn sớm, chúng ta vào đi thôi!"
Mấy người cùng nhau đi vào.
Mấy người Ôn Noãn đi ở phía trước, Hộ Bộ thượng thư đi theo phía sau các nàng.
Hộ Bộ thượng thư nhìn mấy cô nương phía trước thì đột nhiên âm thâm may mắn, may mắn Tuệ An quận chúa cùng các nàng nữ giả nam trang, nếu không mà bị người quen thấy, còn tưởng rằng ông ấy mang theo mấy thiếp thất như hoa như ngọc đi dạo phố.
Việc này nếu mà truyền về lỗ tai phu nhân, vậy thì ông ấy có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được!
Đương nhiên cũng có thể không nhảy vào sông Hoàng Hà, chẳng qua chiến lợi phẩm hôm nay phải nộp hết lên trêm
Kết quả cuối cùng là ông ấy sẽ lựa chọn nhảy vào sông Hoàng Hà, lấy cái chết để chứng minh trong sạch!
Ôn Noãn đi vào cửa hàng thứ nhất.
Đây là một nhà trưng bày thành phẩm, không có bán nguyên thạch.
Bát công chúa, Lâm Đình Nhã và Lương Tử Vận cùng Hộ Bộ thượng thư tiến vào lập tức đi đến khu tinh phẩm.
Chỉ có Ôn Noãn đi đến quầy rẻ nhất.
Nàng nhìn thoáng qua vòng ngọc cùng ngọc bội được bày phía trên, chỉ cần là không có vết nứt và chạm trổ tốt, nàng đều chọn ra.
Còn chất lượng ngọc thì nàng có thể hoàn toàn không cần suy nghĩ.
Nhưng mà hiện thực lại không cho phép.
Ôn Noãn chọn mười mấy cái, nói thẳng: "Chưởng quầy đóng gói lại giúp tal"
Chưởng quầy há hốc mồm: "Toàn bộ?" Chẳng lẽ cô nương này bị mù, sờ đến cái nào là muốn lấy cái đó?
Nàng mua nhiều khối ngọc khí thấp kém như vậy làm gì, đương nhiên nơi này cũng có vài cái không kém, dù sao thì chạm trổ tốt nên thoạt nhìn không tồi, một khối cũng phải một lượng đến năm lượng, ở đây có mười mấy cái cũng phải đến gần trăm lượng, còn không bằng mua một khối ngọc bội có chất ngọc tương đối tốt, như vậy giá trị càng caol
Nhưng loại ngọc thấp kém này đều là dùng cho những bá tánh có gia cảnh khá giả, không tính là giàu có mua.
Ngọc dưỡng người, người dưỡng ngọc.
Ngọc tốt, có vài người đeo ngọc bên người là có thể dưỡng ngọc đến càng ngày càng tốt.
Đồng dạng đạo lý, ngọc bội có chất ngọc tốt cũng có thể dưỡng người.
Từ xưa đến nay, đã có ngọc thạch có thể trừ tà, một vài đạo sĩ có pháp thuật, hòa thượng còn sẽ lấy ngọc khí tới làm pháp khí linh tinh.
"Đúng vậy, đóng gói hết đi! Ta có chỗ cần dùng, để ban thưởng cho hạ nhân."
Thật sự Ôn Noãn hận không thể mua hết tất cả những ngọc khí có chất lượng kém trong cửa hàng, đáng tiếc hiện thực không cho phép!
Dù sao thì cũng quá hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận