Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1597: Hộ Bộ Thượng Thư Co Được Dãn Được

Chương 1597: Hộ Bộ Thượng Thư Co Được Dãn ĐượcChương 1597: Hộ Bộ Thượng Thư Co Được Dãn Được
Đương nhiên ngoài ngọc thạch thấp kém cùng ngọc thạch nguyên thạch, những ngọc khí này chẳng qua là tốn chút tâm tư, chính là một khối có phí tổn ngọc thạch nguyên thạch cực thấp, mấy chục văn cũng có!
Đây mới là vụ làm ăn một vốn bốn lời.
Nạp Lan Cẩn Niên dặn dò người, chỉ cần có ngọc thạch giá rẻ, mặc kệ chất ngọc như thế nào thì tất cả đều mua lại.
Chưởng quầy nghe vậy bừng tỉnh đại ngộ, ông ta lập tức đóng gói những vật phẩm bằng ngọc này lại.
Lúc này Hộ Bộ thượng thư cũng phát hiện Ôn Noãn không phải xem hàng ở khu tinh phẩm, ông ấy đã đi tới: "Ôn công tử, sao ngươi lại mua chút ngọc bội đó?”
Ôn Noãn cười: "Những cái đó đều là dùng để thưởng."
Hộ Bộ thượng thư nghe vậy thì gật đầu.
"Đại nhân có nhìn trúng cái nào không?”
Hộ Bộ thượng thư: ”...'
Có, hơn nữa rất nhiều, chẳng qua ông ấy không có bạc mual
"Không có, ta là muốn tới mua nguyên thạch!" Cái loại một vốn bốn lời ấy!
"À, vậy chờ một lát ta chọn một khối cho Hộ Bộ thượng thư!"
"Vậy thì lão phu cung kính không bằng tuân mệnh!!"
"Đại nhân, ta qua bên kia xem bọn họ có loại nào tốt không." Ôn Noãn đi qua khu tinh phẩm.
Hộ Bộ thượng thư không đi theo, thật sự là nhìn trúng cũng không có bạc mual Đau lòng quái
Ông ấy đem ánh mắt đặt ở trên những ngọc khí thấp kém, sau đó thì phát hiện, ngay cả những khối có thể vào mắt đều phải mấy lượng bạc một khối!
"Ôi!" Hộ Bộ thượng thư thở dốc vì kinh ngạc!
"Ngọc bội kém như vậy mà cũng đắt thế này? Sao không đi cướp luôn đi?"
Hơn nữa vừa rồi Tuệ An quận chúa mua rất nhiều khối!
Nói là thưởng cho hạ nhân.
Hộ Bộ thượng thư cảm thấy ông ấy dứt khoát không nên làm thượng thư.
Không có tiền đồ một chút nào.
Ông ấy nên đi làm người gác cổng cho Tuệ An quận chúa còn hơn!
Nhiều năm làm thuộc hạ làm việc cho Hoàng Thượng như vậy, Hoàng Thượng đều chưa từng thưởng mấy khối ngọc bội cho ông ấy đâu!
Hoàng Thượng thật sự quá keo kiệt!
Một chỗ khác, Lâm Đình Nhã mua một khối ngọc bội song ngư, đây là một đôi, định đến lúc đó đưa tặng cho Ôn Hinh cùng đại ca.
Trong khoảng thời gian này nàng đã chuẩn bị không ít đồ, chỉ là cảm thấy vẫn còn chưa đủ, cho nên nếu thấy đồ tốt thì nàng đều sẽ mua lại.
Bát công chúa đã từng gặp qua rất nhiều kỳ trân dị bảo, bảo ngọc truyền lại đời sau, nhưng cũng không hề chướng mắt cửa hàng ngọc khí nhỏ này, nàng vui tươi hớn hở chọn vài loại bản thân nhìn thấy thuận mắt, sau đó bảo chưởng quầy đóng gói lại! Phụ hoàng nói, hôm nay nàng cùng Tuệ An quận chúa đi dạo phố mà cần tiêu bạc thì có thể đến tìm ông ấy mà lấy!
Vậy nàng còn khách khí cái gì!
Đương nhiên là mua mua mual
Lương Tử Vận không hề thích cái gì, nên không hề mua.
Chưởng quầy đóng gói đồ xong, đưa cho Hộ Bộ thượng thư: "Quản sự để ý một chút, ta đã bảo người đóng gói cẩn thận rồi!"
Hộ Bộ thượng thư: ”...'
Chưởng quầy này xem ông ấy trở thành cái gì?
Quản sự?
Ông ấy đường đường là Hộ Bộ thượng thư!
Là trụ cột của Nạp Lan quốc!
Quản toàn bộ tiền bạc của Nạp Lan quốc!
Thế mà người này lại nghĩ mình thành một hạ nhân!!!
"Cầm đi! Ngẩn người làm gì! Những thứ này đều là do vài vị thiếu gia nhà ông mual"
Lúc này Ôn Noãn vội mở miệng nói: "Chưởng quầy đưa cho ta là được! Ông ấy không phải..."
"Ta cầm! Công tử, ta cầm là được!" Hộ Bộ thượng thư lập tức nhận lấy!
Tay của Tuệ An quận chúa là muốn đi chọn bảo ngọc truyền lại cho đời sau, làm sao có thể cầm đồ được!
Lại nói Hộ Bộ thượng thư cảm thấy ông ấy so đo với con mắt vụng ve chưởng quầy cửa hàng này để làm gì!
Nếu chưởng quầy này có thể nhìn ra mình là thượng thư, vậy hôm nay người làm thượng thư chính là ông ta, còn người làm chưởng quây chính là mình!
Ông ấy là một rường cột nước nhà, co được dãn được!
Một lát nữa Tuệ An quận chúa tùy tay cho chút phần thưởng là được!
"Phương bá, để ta cầm cho! Những thứ này chắc là rất nặng."
Hộ Bộ thượng thư xua tay: 'Không có việc gì! Tốt xấu gì lão phu cũng là nam tử hán đại trượng phu, làm sao có thể để một người yếu đuối như thư sinh giống cô cầm vật nặng được! Ôn cô nương, không phải là cô đang xem thường lão phu, cho rằng lão phu già rồi đấy chứ?"
Ôn Noãn: "..."
"Không hề, Phương bá rất chính trực tráng niên!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận