Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1641: Cho Mat Troi Moc

Chuong 1641: Cho Mat Troi MocChuong 1641: Cho Mat Troi Moc
Khi Lâm Phong mắng những người mặc đồ đen là phế vật, trong lòng Lạc Thanh cùng Nguyễn Linh cũng cảm thấy những người đó quá vô dụng!
Bọn họ đi lên núi Thiên Tử lâu như vậy rồi mà vẫn chưa tìm được!
Hiện tại Nạp Lan Cẩn Niên đã lên núi, chỉ có thể chờ bọn họ tìm được, sau đó các nàng lại ra tay hủy diệt.
Đoạt là đoạt không được!
Nạp Lan Cẩn Niên đang ở chỗ này nên chỉ có thể huỷ hoại!
Hai người lẩn trốn ở chỗ tối, chờ đợi.
May mắn đây là ngọn núi lớn, lên tiếng gió gào thét, thực lực của hai người cũng không yếu, muốn che giấu chính mình không bị Nạp Lan Cẩn Niên phát hiện vẫn là có một chút tự tin.
Đương nhiên, bọn họ không dám nói chuyện.
Tiểu Hắc vẫn đang xoay quanh trên bầu trời đen tối như cũ.
Bóng đêm có thể che giấu bóng dáng của nó một cách hoàn hảo.
Đêm tối đối với nó mà nói lại không khác gì ban ngày.
Hai nữ tử ngu xuẩn này cho rằng trốn đi là không có người phát hiện ra các nàng sao?
Quá ngu xuẩn!
Hay là bắt một con rắn tới dọa các nàng một chút?
Tiểu Hắc thực sự muốn làm như thế, nhưng nếu nó đi bắt rắn thì không thể theo dõi được hai nữ tử này, nghĩ lại vẫn là thôi.
"Nam bà bà, lần đầu tiên bà phát hiện ra Thất Tinh Hoa như thế nào vậy?" Ôn Noãn nhìn xung quanh.
Nam bà bà: "Xem như là trong lúc vô ý phát hiện ra, khi đó nó cách ta không xa, khi mặt trời vừa mới dâng lên, nó lập tức nở rộ! Cho nên ta liền phát hiện!"
Khi đó bà thấy có một cây cỏ đột nhiên nở ra nụ hoa, thân thể nhanh hơn đầu óc nhào qua, khi nó vừa mới nở rộ xong, bà liền hái nguyên cây.
Thất Tinh Hoa trước khi nở rộ thì chỉ giống như cỏ, nhưng mà lúc mặt trời bắt đầu mọc, nó liền bắt đầu nở ra nụ hoa, khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu vào, nó liền nở rộ, cũng cần một chút thời gian để nở rộ, cho nên trong thời gian đó cũng đủ để ngươi chuẩn bị ngắt lấy.
Lúc trước bà đã nói những lời này với đám người Ôn Noãn, hiện tại cũng không nói ral
Ôn Noãn: "Thất Tinh Hoa có vật có độc gì ở bên cạnh bảo vệ nó không?"
Không phải trong một số sách nói những thứ bảo vật này đều có vật có độc bên cạnh bảo vệ sao?
Nam bà bà: ”...'
Tuệ An quận chúa đang tưởng tượng ra cái gì vậy?
Làm gì có vật có độc gì bảo vệ một gốc cây thảo dược?
"Không co
Ôn Noãn than một tiếng, vậy thì cũng quá khó tìm!
Nàng cúi đầu nhìn thấy khắp nơi đều là cỏ dại!
Chủ yếu là khô! Tất nhiên, cũng có một số mầm mới mới nhú lên không lâu!
Dù sao năm ngoái có một tháng nhuận, Kinh Triết đã trôi qua, mà theo lịch dương thì hiện tại lẽ ra đã bước vào tháng ba.
"Khó tìm, ta cảm thấy vẫn là chờ mặt trời mọc đi!"
Nạp Lan Cẩn Niên cũng cảm thấy khó: "Chia nhau ra tìm! Mỗi người lấy mình làm trung tâm, chú ý địa điểm trong bán kính hai mét!"
Lúc này, một ít ám vệ không đuổi theo người vội vàng tách ra.
Con người ở thời đại này dựa vào mặt trời và mặt trăng để biết thời gian và phương hướng, họ rất quen thuộc với hướng mọc và lặn của mặt trời.
Khi mặt trời mọc, mọi người có thể đoán được nơi nào có thể có ánh sáng đầu tiên.
Ngay lập tức, mọi người được chia nhau đến những nơi có thể có ánh nắng mặt trời, loại bỏ một số nơi tối tăm mặt trời không chiếu tới.
Nhìn hành động của bọn họ, Lạc Thanh âm thầm mím môi, thật là một ý kiến hay!
Đáng tiếc bọn họ không thể bị Nạp Lan Cẩn Niên phát hiện mình đang tìm Thất Tinh Hoa, nếu không thì cũng có thể ôm cây đợi thỏ như vậy.
Có một số thứ thì việc hoài nghi và có chứng cứ chính xác là không giống nhau!
Đương nhiên, cho dù người của mình bị bắt, người của mình cũng sẽ không tiết lộ nửa lời, nàng ta vẫn có đủ tự tin này!
Thời gian lặng lẽ trôi qua trong sự chờ đợi.
Sắc trời dần sáng lên, bầu trời phía đông dần xuất hiện màu cam.
Lạc Thanh cùng Nguyễn Linh liếc nhìn lẫn nhau: Chuẩn bị sẵn sàng! Một khi bọn họ phát hiện Thất Tinh Hoa, lập tức nhào lên đoạt lấy, huỷ hoại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận