Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1659: Tham Van Anh Mai 1

Chuong 1659: Tham Van Anh Mai 1Chuong 1659: Tham Van Anh Mai 1
Ôn Noãn: "Ánh Mai, nha hoàn của Lâm cô nương thì sao? Nàng ta với nha hoàn của Lục hoàng tử phi Nam Cương cùng nhau lấy đồ ăn sáng, hai người có nói chuyện với nhau hay không, có tiếp xúc với nhau hay không? Ánh Mai lấy những đồ ăn gì?"
"Lúc ấy các nàng đều không nói gì, nô tỳ không hề thấy các nàng có tiếp xúc với nhau, đồ ăn Ánh Mai cô nương lấy là cháo cồi sò bạch quả, là Tiểu Tuệ phụ trách đóng hộp, sau khi đóng hộp xong, Ánh Mai cô nương lập tức rời đi, bởi vì nàng ấy cần ít đồ ăn nên còn rời đi phòng bếp trước nha hoàn của Lục hoàng tử phi Nam Cương”.
Ôn Noãn lại hỏi một chút về việc trước và sau thời gian đó còn có ai đến phòng bếp lấy đồ ăn sáng.
Tiểu Linh đều thành thật trả lời.
Những gì cần hỏi Ôn Noãn đều đã hỏi, nàng cũng nhân tiện nói: "Được, ta đã biết rồi, ngươi có thể lui xuống! Nếu như nhớ đến tình huống gì khác thường mà chưa nói, hoặc phát hiện ai có chút khác thường thì có thể đến nói cho ta biết bất cứ lúc nào!"
Cứ như vậy đã hỏi xong?
Tiểu Linh sợ run một chút, rồi hành lễ: "Dạ! Nô tỳ cáo luil"
Tiểu Linh đi ra sân của Nạp Lan Cẩn Niên.
Nhưng mà trong lòng nàng ấy cũng không chắc chắn, rốt cuộc phản ứng này của Tuệ An quận chúa là có tin nàng ấy không hạ độc hay không?
Nhưng mà nàng ấy thật sự không có hạ độc!
Nàng ấy chỉ phụ trách quản lý cung cấp đồ ăn cho các nước mà thôi!
Nếu không tìm ra kẻ nào hạ độc, vậy có khi nào sẽ đổ tội đó lên đầu nàng ấy không?
Nghĩ đến đây Tiểu Linh không nén được sợ hãi!
Nghe nói một khi thức ăn có vấn đề, chủ tử trúng độc, thì tất cả người ở phòng bếp đều gặp nạn!
Thậm chí tất cả sẽ bị đánh đến chết!
Tiểu Linh đi về phòng của mình trong sự lo sợ bất an.
Cả người như mất hồn vía nên vào lúc rẽ hướng đã không cẩn thận đụng trúng một người, nàng ấy vội ngẩng đầu: "Thật xin lỗi! Thật xin lỗi!"
Ánh Mai mỉm cười: "Không sao! Tiểu Linh, sao cô lại như người mất hồn vậy!"
Tiểu Linh với vẻ mặt đau khổ lắc đầu: "Xảy ra chuyện lớn như vậy, mà tôi cũng vừa lúc tiếp xúc với sứ giả Nam Cương, nên tôi chỉ lo lắng thôi!"
Ánh Mai cười nói lời an ủi: "Ce nương ngốc, sẽ không có chuyện gì đâu! Tuệ An quận chúa cùng Cẩn vương rất lợi hại, chắc chắn sẽ tìm được người hạ độc! Cũng sẽ không đổ oan cho người tốt. Đến lượt tôi phải đi trả lời rồi! Nhưng mà tôi biết thanh giả tự thanh, nên tôi không sợi"
Tiểu Linh lắc đầu: "Tôi và cô không giống nhau, tôi thấy cô không có tiếp xúc với nha hoàn của Lục hoàng tử phi Nam Cương, cũng không có chạm vào đồ ăn và nước trà, mọi thứ đều do chính tôi phụ trách! Cuối cùng không biết có bị tính là đã trông coi không tốt hay không! Haiz, tôi không làm chậm trễ Ánh Mai cô nương nữa, cô mau đi đáp lời đi!"
"Được, vậy tôi đi trước!" Ánh Mai đi lướt ngang qua nàng.
Tiểu Linh cũng quay về phòng của mình.
Tiếp theo Ôn Noãn lại hỏi Lâm đầu bếp ở phòng bếp và những người khác, lời của bọn họ nói đều giống như Tiểu Linh, Ôn Noãn lại hỏi khoảng thời gian kia còn có ai đến phòng bếp lấy bữa sáng. Hai người trước đó thì nói không có ai, Ôn Noãn gọi người sau, hỏi câu đó cũng đều cùng một câu trả lời!
Cuối cùng cũng đến lượt Ánh Mai.
Ánh Mai đi vào với dáng vẻ cũng có chút lo sợ, giống như những người khác.
Nàng ta hành lễ cung kính: "Nô tỳ gặp qua thế tử An Thân vương, thế tử Ninh vương và Tuệ An quận chúa."
Ôn Noãn như thường lệ liếc mắt nhìn nàng ta một cái, rồi vẫy tay với nàng ta: "Không cần đa lễ, mau ngồi xuống đi. Ta hỏi ngươi một chút, ngươi có thấy ai đi ngang qua sân của sứ giả Nam Cương bên kia không, những người khác ta cũng không tin được! Ngươi là nha hoàn của Đình Nhã tỷ tỷ, tỷ ấy luôn khen ngợi ngươi rất cẩn thận và chịu khó."
Có lẽ do thái độ nhã nhặn cùng thân thiện của Ôn Noãn, nên đã khiến cho lòng đề phòng của nàng ta buông xuống không ít.
Ánh Mai đi qua đó, cũng không ngồi xuống. Nàng ta chỉ là một hạ nhân, sao dám ngồi cùng Thế tử và Quận chúa chứt
"Quận chúa, nô tỳ đứng là được rồi".
Bạn cần đăng nhập để bình luận