Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1668: Nhưng Đây Không Phải Một Chuyện Tốt

Chương 1668: Nhưng Đây Không Phải Một Chuyện TốtChương 1668: Nhưng Đây Không Phải Một Chuyện Tốt
Đế Quân Hiền cười: 'Rõ như ban ngày, lại có nhiều người ở đây như thế, cần gì phải bận tâm đến vấn đề là nhà của nam hay nữ? Cứ làm việc tùy theo hoàn cảnh!"
Ôn Noãn cười đáp lại, cũng không trả lời hắn ta.
Nàng bảo Trần Hoan dẫn theo Đại Hôi đi vào trong điều tra một lượt.
Đế Quân Hiền nhìn thoáng qua Đại Hôi: "Dây chính là sói ái khanh đã chỉ huy đàn sói chiến thắng lão hổ của Đông Lăng quốc đúng không?"
Đại Hôi liếc mắt nhìn Đế Quân Hiền một cái, vị này là ai vậy, sói ái khanh là cụm từ mà hắn có thể gọi sao?
Đó là cách mà Hoàng Thượng gọi!
Không quan tâm đến hắn, tiếp tục ngửi đông, rồi ngửi tây.
Ôn Noãn gật đầu: "Là nó."
"Con sói này do quận chúa Tuệ An nuôi sao? Không nghĩ tới quận chúa Tuệ An còn biết cả thuần thú. Con sói này được dạy dỗ rất tốt!"
Ôn Noãn lắc đầu: 'Không phải do tôi dạy. Đây là sói của Cẩn Vương, tôi cũng không biết thuần thú."
Đế Quân Hiền im lặng một lát, sói của Cẩn Vương lại coi nàng như chủ nhân.
Xem ra quan hệ giữa hai người rất thân thiết.
Nhưng đây không phải là một chuyện tốt.
Lúc này Đại Hôi đã ngửi quanh một vòng, Ôn Noãn lập tức nói với mấy người: "Sói của tôi không phát hiện ra điều gì khả nghi. Tôi đi trước, không quấy rầy các vị!"
Phượng Địch thầm thở hắt ra, gật đầu cười nói: "Được!"
Ôn Noãn dắt theo Đại Hôi đi ra ngoài.
Đế Quân Hiền đi theo đằng sau Ôn Noãn, giống như cố ý vô tình tiễn nàng: "Quận chúa Tuệ An có suy nghĩ gì về việc Lục hoàng tử phi Nam Cương trúng độc bỏ mình lần này không?”
Ôn Noãn: "Có người muốn hại Nạp Lan quốc chúng tôi, hòng phá hư quan hệ giữa Nạp Lan quốc và các quốc gia khác. Thất hoàng tử tin Nạp Lan quốc chúng tôi là người hạ độc sao?"
Đế Quân Hiền cười: "Tôi có tin hay không thì cũng không quan trọng."
Ôn Noãn gật đầu: "Cũng đúng!"
Đúng thật là không quan trọng, việc quan trọng nhất chính là nên xử lý như thế nào!
Vị trí lập trường của hai người khác nhau, mong cầu lợi ích khác nhau, Ôn Noãn cũng không định hỏi hắn sẽ giải quyết như thế nào.
Đế Quân Hiền cũng dời đề tài: 'Quận chúa Tuệ An và Cẩn Vương đã đính hôn từ lâu, khi nào kết hôn, bổn hoàng tử sẽ tặng cho các cô một phần hậu lễ."
Ôn Noãn: "Không biết!"
Đế Quân Hiền nghe vậy thì có hơi kinh ngạc, không biết?
Vẫn chưa đến mức chọn ngày kết hôn sao?
Hay do nàng không muốn?
Đại Hôi liếc mắt nhìn Đế Quân Hiền một cái, cứ cảm thấy người này có lòng bất chính, chẳng lẽ có ý đồ với tiểu tỷ tỷ? Hừ, cải trắng mà chủ nhân coi trọng, sao có thể bị tên đầu heo này gặm mất!
Đột nhiên Đại Hôi chạy lên!
Ôn Noãn còn đang cầm dây, Đại Hôi chạy một phát thì nàng cũng nhanh chóng chạy theo sau.
Nàng gọi một câu: "Đại Hôi, Đại Hôi đừng chạy!"
Nói thì nói như thế nhưng đôi chân nàng lại càng chạy nhanh hơn!
Lập tức chạy ra khỏi tiểu viện.
Đế Quân Hiền nhìn bóng dáng của nàng mất hút sau cửa viện, đứng ở chỗ đó nhất thời không nhúc nhích.
Phượng Địch nhìn bóng dáng của Đế Quân Hiền, cái miệng nhỏ mím chặt.
Giả Tĩnh Như bỗng dưng cảm thấy mình đã phát hiện ra một bí mật động trời, cũng há hốc miệng!
Không thể nào!
Ánh mắt của Thất hoàng tử cao như thế, mà lại coi trọng đứa chân đất kia?
Đại Hôi chạy ra khỏi nơi sứ thần Bắc Minh đang ở tâm 100 mét mới dừng lại!
Ôn Noãn sờ đầu Đại Hôi, cười ca ngợi: "Đứa bé lanh lợi!"
Tên Đế Quân Hiền kia có hơi phiên phức.
Nàng kết hôn khi nào, hắn quan tâm làm cái quái gì!
Đại Hôi đắc ý lắc lắc cái đuôi!
Nó không chỉ thông minh, nó còn muốn nói cho chủ nhân biết, có người đang thầm thương trộm nhớ nương tử của hắn!
Ôn Noãn về đến sân nhà Nạp Lan Cẩn Niên.
Lúc này, đám người Thất hoàng tử cũng đã điều tra xong, chỉ có mỗi Lâm Phong là chưa.
Rốt cuộc hắn cần phải điều tra khá nhiều nơi.
Thất hoàng tử thấy Ôn Noãn tiến vào, lập tức hỏi: "Thập Thất hoàng thẩm, có điều tra được gì không?"
Ôn Noãn ngồi xuống bên cạnh Nạp Lan Cẩn Niên.
Nạp Lan Cẩn Niên rót một ly trà, đặt xuống trước mặt nàng: "Uống miếng nước đã."
Bạn cần đăng nhập để bình luận