Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1669: Bắt Được Cả Người Lan Tang Vật

Chương 1669: Bắt Được Cả Người Lan Tang VậtChương 1669: Bắt Được Cả Người Lan Tang Vật
Ôn Noãn cầm lấy ly trà uống mấy ngụm mới nói: 'Đồ của Ngũ quận chúa Đông Lăng và quận chúa Tử Hoa của Tây Hoa, chắc hẳn là đều bị mất trong bữa tiệc tối lửa trại".
Ôn noãn quay đầu nói với Trần Hoan: "Trần Hoan, đêm đó ngươi có biết khăn tay của Ngũ công chúa Đông Lăng bị rơi ra từ lúc nào không?”
"Khi nha hoàn của Ngũ công chúa Đông Lăng đỡ nàng rời đi, tay đã không còn cầm khăn nữa! Những chuyện khác thì nô tỳ cũng không chú ý đến." Trần Hoan đã sớm nhớ lại tình hình ngay lúc đó, nàng cũng không quá để ý đến Ngũ công chúa Đông Lăng, rốt cuộc nhiệm vụ chủ yếu của nàng là bảo vệ Ôn Noãn, để ý xung quanh chứ không phải nhìn chằm chằm vào ai.
Ôn Noãn gật đầu: "Đúng thế, không thấy đâu! Còn quận chúa Tử Hoa thì sao?"
Lần này Trần Hoan lắc đầu: "Cái này thì thật sự không nhìn thấy."
Ngoại trừ quận chúa Tuệ An khá đặc biệt, thì những công chúa, quận chúa đó hận không thể đeo hết nhẫn lên tay, nàng thật sự không nhìn thấy từ khi nào mà nàng ta làm rớt mất một chiếc nhẫn.
Ôn Noãn: "Trần Hoan, ngươi đi gọi các tỷ tỷ của ta đến đây, gọi cả Lâm tỷ tỷ, biểu tỷ và đường muội của ta nữa!"
Nhận lời khai từ quân chúng!
Nhiều người như thế, chắc chắn sẽ có người nhìn thấy một vài thứ gì đói
"RõI" Trần Hoan lên tiếng, sau đó lập tức đi ra ngoài.
Mấy người Thất hoàng tử và và thế tử An Thân Vương cũng đang ngẫm lại, nhưng mà chẳng nghĩ ra cái gì cả.
Lúc này Lâm Phong áp giải một cô nương đến.
Người này chính là Tiểu Linh.
"Chủ nhân! Chúng tôi tìm thấy độc đoạn trường thất tỉnh trong phòng của cô nương này!"
Tiểu Linh bị Lâm Phong áp giải đến trước mặt Nạp Lan Cẩn Niên, thình thịch một tiếng lập tức quỳ xuống mặt đất, cả người run lên bần bật, nàng sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, thậm chí cả mặt toàn là nước mắt: "Bẩm Cẩn Vương, không phải nô tỳ! Nô tỳ không hề làm! Số độc dược kia không phải là của nô tỳ! Nô tỳ cũng biết tại sao nó lại xuất hiện ở trên người nô tỳ!"
Ôn Noãn không nghĩ tới người đó lại là nàng, nhưng tìm thấy ở trên người nàng, rồi lại cảm thấy theo lý thì nên như thết
Tiểu cô nương này quá nhát ganl
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn về phía Ôn Noãn: "Muội thẩm vấn qua rồi sao?"
Ôn Noãn gật đầu.
Nạp Lan Cẩn Niên lập tức nói: "Vậy muội hỏi tiếp đi."
Ôn Noãn nhìn về phía Lâm Phong: "Lam Phong, ngươi nói trước đi."
Lâm Phong trả lời: "Quận chúa, khi ta dẫn người vào nhà vị cô nương này để điều tra, trong tay nàng ta đang cầm phấn độc đoạn trường thất tinh."
Lâm Phong cũng cảm thấy nàng ta không phải là thủ phạm, có ai đi hạ độc mà lại ngu ngốc như thế.
Nhưng mà nha đầu này thật sự quá ngu ngốc, bị bắt tại trận!
Nàng ở trong hành cung, là người làm tại phòng bếp!
Nếu việc này có dính líu đến nàng, mà không tra ra được gì, vậy sự việc càng trở nên rắc rối!
Người Nam Cương quốc sẽ bắt lấy nhược điểm này không buông, giở công phu sư tử ngoạm để đòi bồi thuongl
Tiểu Linh nghe xong lời này thì dùng sức lắc đầu, khóc lóc giải thích: "Quan chúa Tuệ An, không phải như thết Nô tỳ... Lúc ấy nô tỳ vừa mới bước vào nhà, đang định thay một bộ quần áo, sau đó đi xuống bếp phụ việc, không nghĩ tới khi vừa mới cởi quần áo ra thì một bọc giấy đã rớt xuống từ trên người! Vừa hay nô tỳ nhặt lên, mở ra xem thử, nhìn thấy trong đó có một ít thuốc bột, nô tỳ vẫn chưa biết nó là gì, Lâm tướng quân đã đi vào! Nhưng mà bọc độc dược đó thật sự không phải là của nô tỳ! Nô tỳ cũng không biết tại sao trên người mình lại có bọc độc dược kial
Quận chúa Tuệ An, thật sự nô tỳ không phải là người đã hạ độc sứ giả Nam Cương! Cho nô tỳ lá gan tày trời thì nô tỳ cũng không dám! Hơn nữa giữa sứ giả Nam Cương và nô tỳ không oán không thù, thậm chí nô tỳ còn không quen biết ngài ấy, sao nô tỳ có thể hạ độc được! Cầu Cẩn Vương, quận chúa Tuệ An nắm rõ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận