Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1681: Coi Như Một Bài Học

Chương 1681: Coi Như Một Bài HọcChương 1681: Coi Như Một Bài Học
Nạp Lan Cẩn Niên đã sai người đi suốt đêm đưa về một số đồ, đều ở trong tay Hoàng Thượng.
Vốn dĩ Hoàng Thượng cũng có một số đồ đã lấy được về tay.
Hơn nữa Hoàng Thượng đã biết thật ra đã bắt được hung phạm!
Nhưng mà chỉ còn một vấn đề là chứng minh thân phận!
Còn phải lợi dụng cơ hội này hung hăng dạy cho Nam Cương quốc một bài học, thuận tiện bắt được những cái đinh mà Nam Cương quốc chôn ở Nạp Lan quốc!
Lúc này đây, cho dù như thế nào cũng muốn Nam Cương quốc ăn không hết gói đem đi.
Sau khi đoàn người Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên trở lại kinh thành, hắn sắp xếp ba người Thất hoàng tử đưa sứ giả các quốc gia trở lại trạm dịch, sau đó tự mình đưa Ôn Noãn trở lại An Quốc Công phủ.
Ngoài cửa An Quốc Công phủ, Nạp Lan Cẩn Niên đứng ở bên ngoài xe ngựa, muốn giúp Ôn Noãn khoác áo choàng, nhưng mà lúc này có nhiều người, mọi người đều nhìn, hắn đành không nhúc nhích. Chỉ nói với Ôn Noãn: "Phủ thêm áo choàng, đừng để bị cảm lạnh! Còn có chuyện Lục hoàng tử phi Nam Cương thì muội không cần lo lắng, ta sẽ xử lý tốt! Hai ngày này muội cũng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi cho tốt một chút?"
Ôn Noãn gật đầu: "Ta biết rồi! Huynh cũng chú ý nghỉ ngơi!"
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Muội đi vào đi, ta đi đây!"
Nói xong, hắn xoay người lên ngựa, cưỡi ngựa nhanh chóng rời đi.
Thật sự vô cùng bận rộn!
Ngày mai chính là kỳ hạn ngày thứ ba.
Hai mươi năm chưa từng phải chịu thiệt lớn như vậy khiến cho Nạp Lan Cẩn Niên nổi giận, từ lúc xảy ra chuyện đến bây giờ, hắn đều là nghẹn một bụng lửa giận, chỉ là không phát tác thôi!
Cũng là vì có Ôn Noãn trước mặt, cho nên hắn mới không phát tác.
Giờ phút này sắc mặt hắn khó coi tới cực điểm, mặc kệ ai thấy đều biết là điềm báo của bão táp tiến đến.
Trong xe ngựa còn có mấy người Ôn Nhu đang ngồi.
Mấy người Ôn Nhu cảm thấy rất bình thường đối với việc Nạp Lan Cẩn Niên cẩn thận tỉ mỉ dặn dò Ôn Noãn.
Ngô Tịnh Mỹ thì ít thấy, nàng không nhịn được trêu ghẹo nói: "Noãn nhi, Cẩn Vương đối với muội thật tốt!"
Ôn Linh ngồi ở một chiếc xe ngựa khác, nàng đã xuống xe ngựa, vừa lúc nghe thấy lời này, hâm mộ nhìn Ôn Noãn, đúng là rất tốt!
Ôn Noãn cười: "Chờ mẫu thân muội rảnh rỗi, sẽ tìm một hôn phu đối với tỷ càng tốt hơn!"
Bởi vì Ngô thị muốn chuẩn bị việc hôn nhân cho hai tỷ muội Ôn Nhu, nên thật sự lo liệu không hết quá nhiều việc.
Ngô Tịnh Mỹ đỏ bừng mặt: "Nói hươu nói vượn! Không thèm nói chuyện với muội!"
Nói xong thì nhảy xuống xe ngựa!
Những người khác cười theo rồi nhảy xuống xe ngựa.
Ôn Noãn xuống xe ngựa rồi tìm Lâm Đình Nhã, nói với nàng ấy: "Không cần lo lắng, Cẩn Vương sẽ xử lý tốt! Sẽ không có việc gì!"
Thật sự Lâm Đình Nhã có chút lo lắng, giống như nàng ấy đã mang lại phiên phức cho Lâm Đình Hiên.
"Tỷ biết rồi! Về sau, thật sự không thể tùy tiện tuyển người bên ngoài vào phủi" Đối với chuyện này, On Noãn gật đầu: "Đúng vậy, coi như là một bài học, mỗi người cả đời này đều là không ngừng sửa lại sai lầm trong quá trình trưởng thành! Hấp thu giáo huấn là được."
Lâm Đình Nhã có lòng tốt, hơn nữa từ nhỏ nàng ấy lớn lên ở am ni cô, nên thiếu một chút kinh nghiệm cuộc sống.
Đương nhiên nếu mà sinh ở một gia đình bình thường, không có kinh nghiệm thì cũng không sao.
Nhưng mà hiện tại có thể nói Lâm Đình Hiên có quyên cao chức trọng, hai người bọn họ có thể nói là cô nhị, không nơi nương tựa, nên không thể không cẩn thận.
Nếu mà ngày đó nàng ấy thu lưu Ánh Mai mà có mình ở đó, tất nhiên nàng sẽ ngăn cản.
Nhưng mà mình cũng không thể lúc nào cũng ở bên cạnh nàng ấy, biết chuyện của nàng ấy.
Dù sao trưởng thành luôn là cần phải trả giá, nếu không sẽ không dễ dàng trường thành!
Cuộc sống của ai cũng đều là như vậy!
Ngô Tịnh Mỹ, Ôn Thiến bao gồm Ôn Linh nghe xong Ôn Noãn nói lời này thì đều bày ra vẻ mặt trầm tư.
Sau đó một ngày hai đêm, Ôn Noãn đều không hề thấy Nạp Lan Cẩn Niên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận