Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1708: Quá Độc Ác

Chương 1708: Quá Độc ÁcChương 1708: Quá Độc Ác
Cánh cửa vừa mở ra, hai tân lang đã vội vã chạy ào vào phòng!
Bọn họ vốn nghĩ tân nương có lẽ đang chờ ở bên trong phòng, cho nên trong lòng đã hạ quyết tâm, còn có một cánh cửa cần mởi
Còn có một cửa ải chưa vượt qual
Nhưng mà không ngờ là không có cánh cửa nào!
Bọn họ vừa đi vào, đã thấy hai vị tân nương ngồi ngay ngắn ở trên chủ vị.
Hạnh phúc đến quá sớm khiến hai người sửng sốt một chút.
Chỉ là hai vị tân nương mặc váy cưới giống nhau, khăn đội trên đầu cũng giống nhau, trang sức đeo trên người cũng giống nhau, giày mang trên chân cũng giống nhau, vả lại còn thiếu một chiếc giày giống nhaul
Ôn Noãn cùng Bát công chúa mỗi người đứng một bên canh giữ, trong tay của hai nàng cũng ôm vò rượu giống nhau như đúc.
Vẻ mặt của hai người cũng đều là cười tủm tỉm giống nhau, vô cùng gian trá hệt nhaul
Lâm Đình Hiên cùng Ninh Hoài Kiệt: ”...'
Những người di theo phía sau: ”...'
Này là chuyện gì nữa đây?
Ôn Noãn mỉm cười nói: "Cửa thứ bal Đoán xem tân nương tử của hai người chính là ai? Đoán sai sẽ bị trừng phạt."
Bát công chúa mỉm cười gật đầu phụ họa: "Ai đoán sai sẽ bị phạt một vò thiên đao tử! Uống rượu này rồi thì đêm nay không động phòng được nhal
Không động phòng được!
Mọi người: ”...'
Ác, thật sự quá độc ác!
Thiên đao tử này chính là rượu vô cùng mạnh của Nạp Lan quốc!
Từ xưa đến nay, không có người nào uống nó mà không say!
Thế nhưng, hai tân nương ngồi ở trước mặt nhìn qua quả thật giống nhau như đúc!
Như vậy làm sao có thể phân biệt chứ?
Lâm Đình Hiên cùng Ninh Hoài Kiệt nghe vậy cũng liếc nhìn hai tân nương đang ngồi ngay ngắn, sau đó lại nhìn lẫn nhau.
Lâm Đình Hiên: "Ninh đại ca, mời!"
Ninh Hoài Kiệt: "Đình Hiên khách sáo rồi, hai lần trước đã luôn là ta lên trước, lần này xin mời đệ đến trước!"
Lâm Đình Hiên: 'Vậy thì làm sao được?! Ninh đại ca lấy đại tỷ, lớn nhỏ đều theo thứ tự, cũng không thể làm hỗn loạn phép tắc!"
Ninh Hoài Kiệt: "Ôn Nhu cùng nhị muội là song bào thai, cần gì phải chia trước sau?"
Lâm Đình Hiên: "Dù là song bào thai cũng phải theo thứ tự, đại tỷ phu không cần khách sao!"
Hai người ở nơi này nhún nhường lẫn nhau.
Ôn Noãn nhíu mày: "Sao vậy? Vậy Ninh đại ca và Lâm đại ca ngay cả thê tử của mình cũng không nhận ra sao?" Hai người cùng lúc quay đầu nhìn về phía On Noãn, cùng đồng thanh nói: "Làm sao có thểi"
Bát công chúa một tay ôm bình rượu, tay kia thì vung lên: "Neu mấy người phân biệt được thì mau đoán đi! Các ngươi có muốn làm trễ giờ lành không?"
Ôn Noãn mỉm cười tủm tỉm: "Thời gian không còn nhiều đâu nha! Phía sau còn có rất nhiều thử thách đó! Hai người ai đoán được thì cứ đoán trước đi! Không cần phải phân biệt trước sau."
Lâm Đình Hiên nhìn Ôn Noãn tươi cười như vậy, hắn rất muốn nói: Tuệ An quận chúa đừng cười, cô cười, ta sẽ sợ hãi!
Ninh Hoài Kiệt cùng Lâm Đình Hiên lại nhìn chằm chằm hai tân nương!
Dáng vóc hai người này đều cao giống nhau, dáng người cũng giống, hơn nữa còn mặc váy cưới rộng thùng thình nên cũng không nhìn ra được dáng người.
Hai người bọn họ chỉ có thể nhìn hai cánh tay trần duy nhất ở bên ngoài của đối phương.
Đính hôn lâu như vậy, bàn tay nhỏ bé của thê tử mình cũng đã được nắm qua.
Vốn dĩ dáng vẻ bàn tay của nữ tử trong lòng mình vẫn nhớ rất rõ.
Chỉ có điều.
Mười ngón tay đều đeo mười bao ngón tay giống nhau!
Mà mu bàn tay của hai người thật sự cũng rất giống nhau!
Thật khó phân biệt...
Nhưng, hai người bọn họ nhìn trong chốc lát đã có đáp án!
"Ta đã biết!" Lâm Đình Hiên nhìn về phía Ôn Noãn nói lời chắc chắn.
"Ta cũng đã biết!" Ninh Hoài Kiệt kích động nói.
Bởi vì hắn là người buôn bán nên cần đi bôn ba khắp nơi, số lần có thể gặp được Ôn Nhu, có thể còn ít hơn số lần Lâm Đình Hiên gặp Ôn Hinh.
Nhưng mà hắn vẫn nhớ rõ thói quen nhỏ của nữ tử mà hắn ta yêu.
Vào lúc trong lòng Ôn Nhu vô cùng căng thẳng, hai tay sẽ theo thói quen mà chồng lên nhau, và ngón tay út đều sẽ hơi cử động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận