Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1711: Len Kieu Hoa

Chuong 1711: Len Kieu HoaChuong 1711: Len Kieu Hoa
Mọi người thấy Ôn Nhu cùng Ôn Hinh đều giật giật chân, đem chiếc giày còn lại ở dưới váy đá ra, cũng hết chỗ nói rồi!
Ôn Noãn cười nói: "Được rồi, hai tân lang mau mang giày vào cho nương tử của mình đi!"
Bát công chúa: "Cái này được gọi là nguyện quỳ gối dưới làn váy của nương tử!"
Ninh Hoài Kiệt cùng Lâm Đình Hiên nghe vậy liên có chút đăm chiêu, sau đó cả hai đều quỳ một đầu gối xuống mang chiếc giày còn lại cho hai vị tân nương.
Sở dĩ hai người không quỳ thật sự, không phải cảm thấy không nên quỳ gối, mà là nơi này có nhiều người ở đây như vậy, mọi người thấy được sẽ truyền ra ngoài, khiến cho thanh danh nương tử của mình không tốt!
Dù sao tư tưởng trọng nam khinh nữ ở Nạp Lan quốc vẫn còn rất nặng.
Lời đồn nhảm sẽ làm tổn thương người.
Ôn Noãn rất hài lòng với hành vi quỳ một đầu gối này của bọn họ.
Đây là minh chứng cho lời hứa sẽ suy nghĩ cho vợ của mình.
Sau khi hai tân lang mang giày vào cho tân nương, tất cả đều đứng lên, sau đó tìm Ôn Thuần và Ôn Hậu đến.
Ninh Hoài Kiệt nói với Ôn Thuần: "Ôn Thuần tiểu cữu tử, phiền cậu cõng Ôn Hinh lên kiệu hoa."
Ôn Noãn vội nói: "Vội cái gì! Còn có một cửa ải chưa qua đâu!"
Bát công chúa gật đầu: "Đúng vậy, còn một cửa nữa!"
Hai người: "..."
Ninh Hoài Kiệt cùng Lâm Đình Hiên vội xoay người, còn cố ý cúi đầu khom lưng, khoa trương nói: "Cửa cuối cùng là gì? Nhất định phải nương tay cho chúng ta đấy!"
Ôn Noãn cười nói: "Rất đơn giản, chính là vén khăn voan! Mỗi một lần mở phải nói đại tỷ cùng nhị tỷ của ta thích cái gì, không thích cái gì! Thử thách một chút mới biết cả hai người có hiểu được Đại tỷ và Nhị tỷ của ta không!"
"Vậy nói sai thì sao?" Lâm Đình Hiên nhịn không được hỏi.
"Nói sai thì ta lại lấy khăn voan mà hai người vừa mở ra trùm lên trở lại, cho đến khi cả hai vén đến chiếc khăn cuối cùng thì có thể ôm mỹ nhân về!"
Hai người: "..."
Còn có thể chơi như vậy?
Trong lòng Lưu Khải nhịn không được cảm thán: Tuệ An quận chúa quả thật là nhiều tài năng!
Có thật nhiều cách để ngăn cản việc đón dâu.
Có lẽ sau này phong tục khi nữ tử xuất giá ở kinh thành đều sẽ thay đổi.
An Bố Nhĩ ở bên cạnh lắng nghe, cảm thấy bản thân mình sắp xong đời rồi!
Vì sao chỉ cưới thê tử thôi lại có thể khó khăn như vậy?
Hắn cái gì cũng không hiểu thì phải làm sao bây giờ?
Hắn không hề hiểu chút nào về việc Bát công chúa thích gì, không thích cái gil
May là Bát công chúa đã lùi lại một chút thời gian, nếu không có lẽ hắn đã không thể lấy được Vương phi về rồi!
Tiếp theo Ôn Noãn cùng Bát công chúa nhìn hai vị tân lang rồi đưa ra các câu hỏi.
"Đại tỷ của ta thích ăn món gì? Không thích ăn món gì? "Ôn Hinh thích màu nào và ghét màu nào?"
"Đại tỷ của ta thích hoa gì, ghét hoa gì?"
"Ôn Hinh thích ngửi mùi nào và ghét mùi nào?"
May mắn, những câu hỏi này hai người ngày thường đều có để ý, nên cuối cùng đều thuận lợi qua cửa!
Bát công chúa cười nói: "on Nhu, Ôn Hinh, xem ra Ninh công tử cùng Lâm công tử thật sự đem hai người đặt ở trong lòng! Cả hai có thể yên tâm rồi!"
Những người khác cũng đều ồn ào:
"Tướng quân của chúng ta đúng là nam nhân tuyệt vời! Chắc chắn có thể gửi gắm cả đời! Yên tâm đi!"
"Thái độ làm người của Ninh huynh rất chính trực, là nam nhân tốt hiếm có trên đời! Ôn cô nương mau lên kiệu hoa đi! Nếu không ta sẽ kéo hắn trở về làm muội phụ của ta đó!"
Dưới sự ồn ào của mọi người, Ôn Thuần cùng Ôn Hậu cõng Ôn Nhu và Ôn Hinh trên lưng đi đến trước chính viện, bái cha mẹ, sau đó lại rưng rưng nhìn hai nàng lên kiệu hoa.
Ninh gia.
Cả đoàn đi đón dâu ra ngoài đã lâu mà vẫn chưa trở vê, Đại phu nhân Ninh gia nôn nóng trong lòng: "Đã một canh giờ rồi, sao đoàn người đón dâu còn chưa trở về? Nhạc cưới đã hát cả nửa ngày! Tiểu Hỉ, ngươi đi xem đoàn đón dâu đã đến đâu rồi!"
"Dạt" Nha hoàn tên Tiểu Hi vội chạy ra ngoài tìm hiểu.
Ninh lão gia nhân tiện nói: "Ba nóng vội cái gì? Xem phòng của hồi môn của nương tử Hoài Kiệt đã quét sạch chưa? Đã thay khóa mới luôn chưa? Đến lúc đó nhớ đưa chìa khóa cho nha hoàn của con bé giữ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận