Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1717: Ta Không Nhìn Thấy Gì Hết

Chương 1717: Ta Không Nhìn Thấy Gì HếtChương 1717: Ta Không Nhìn Thấy Gì Hết
Ôn Noãn nghe thấy lời đáp của hắn, theo thói quen định đẩy cửa bước vào.
Vừa hay Nạp Lan Cẩn Niên đứng dậy, bước một chân ra khỏi thau tắm.
Ôn Noãn nhanh chóng che hai mắt của mình lại, sau đó đỏ mặt!
"Thập Thất ca đang tắm gội, sao huynh không nói một tiếng?"
"Ta tưởng muội biết đây là tịnh phòng." Nạp Lan Cẩn Niên đi đến bên cạnh bình phong, bình tĩnh cầm lấy chiếc áo mặc vào.
Ôn Noãn lặng lẽ tạo ra một khe hở giữa các ngón tay, lén nhìn thoáng qua, ngay sau đó nhanh chóng xoay người rời dil
"Sao ta biết được!"
Ôn Noãn nói xong lời này lập tức chạy vụt dil
Vốn dĩ Nạp Lan Cẩn Niên đang giả vờ như không có việc gì, nhưng sau khi Ôn Noãn chạy vụt đi, khóe miệng của hắn liên không nhịn được mà nhếch lên, trong mắt nhuộm đầy ý cười!
Tiểu sắc nữ này!
Sau khi Ôn Noãn rời khỏi đây, nghĩ thâm cũng rất...
Ôn Noãn không nhịn được vỗ vỗ gương mặt mình!
Dừng, nghĩ cái gì vậy chứ?!
Ôn Noãn lại không nhịn được mà nghĩ đến hình ảnh vừa nấy!
Không thể không nói, dáng người đẹp thật!
Nạp Lan Cẩn Niên vừa cài nút thắt áo ngoài vừa bước ra, trong ánh mắt tràn ngập cảm xúc ác ý thú vị: "Có hài lòng với những gì muội nhìn thấy không?”
Mặt Ôn Noãn có hơi đỏ lên, nhưng nàng lại bày ra vẻ mặt dường như không có việc gì nói: "Ta che mắt rất nhanh! Ta chưa nhìn thấy gì cal"
Nạp Lan Cẩn Niên chậc một tiếng, nụ cười càng lớn hơn nữa!
Tiểu nha đầu không thành thật!
Ôn Noãn: "Thật!"
Nạp Lan Cẩn Niên bước lên ôm lấy nàng: "Thật sao? Sao ta lại thấy người nào đó lén bẻ ngón tay ra vậy?"
Ôn Noãn giả ngu: "Có sao? Huynh nhìn lầm rồi, ta kẹp rất chặt!"
Nàng tuyệt đối sẽ không thừa nhận!
Vịt chết nhưng cái mỏ vẫn còn cứng!
"Ha ha." Rốt cuộc Nạp Lan Cẩn Niên cũng không nhịn được nữa, cười ha ha.
Ôn Noãn không nhịn được mà véo cái eo của hắn một cái!
Nạp Lan Cẩn Niên khom người, tựa vào vai nàng cười càng to hơn nữa!
Tiểu nha đầu thật sự quá đáng yêu!
Ôn Noãn bị người kia cười cũng cảm thấy hơi ngượng ngùng, mạnh miệng: "Ta nhìn xem thân thể của huynh có vấn đề gì hay không! Ta là đại phu, gặp ai, cũng theo thói quen nhìn cơ thể của người đó một cái, xem đối phương có vấn đề gì hay không!"
Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên không cười nổi nữa. Hắn siết chặt cánh tay, một cái tay khác nắm lấy cằm của người nào đó: "Hửm? Muội đã từng nhìn cơ thể của ai nữa?"
Trong mắt tràn ngập nguy hiểm, giống như chỉ cần nàng nói ra tên của một ai đó thì hắn lập tức đi bóp chết người đói
Ôn Noãn suýt chút nữa đã không thể thở được, nàng lập tức giơ tay lên: "Không có! Ta chỉ nhìn mỗi cơ thể huynh! Ta thề!"
Nạp Lan Cẩn Niên kéo tay nàng xuống: "Thề cái gì mà thề!"
Hắn không nhịn được lại nắm lấy chiếc cằm của nàng: "Vừa rồi không phải muội đã nói là không nhìn thấy gì hết sao?"
Trong mắt tràn ngập ý cười!
Ôn Noãn: "..."
Người này, thế mà lại cố ý lừa mình nói raI
Quá xấu rồi!
Ôn Noãn duỗi tay ôm cổ hắn, cười tủm tỉm nói: "Thấy! Ta thấy hết rồi! Từ góc nhìn của một thầy thuốc, ừ, có hơi...
Nói xong Ôn Noãn còn đếm đếm ngón tay: "Đứng trước hai chữ xốc vác chắc huynh biết là chữ gì đúng không! Ừ có cần ta kê một phương thuốc cho huynh điều trị không? Nếu không sẽ rất bất lợi trong việc sinh con nối dõi, cũng dễ khiến cuộc sống hôn nhân bất hòa."
Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên đen thật rồi!
Nha đầu này!
Đúng là cái gì cũng dám nói!
Hắn tức giận đến mức trực tiếp chặn ngang bế nàng lên, đi vào trong phòng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận