Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1719: Cùng Nhau Treo Tường Rất Thú Vị?

Chương 1719: Cùng Nhau Treo Tường Rất Thú Vị?Chương 1719: Cùng Nhau Treo Tường Rất Thú Vị?
Tuy rằng thích nàng lau tóc giúp mình, nhưng hắn biết nàng đã bận rộn một ngày rồi.
Tối hôm qua chỉ sợ cũng là ở cùng hai vị tỷ tỷ của nàng nên không ngủ.
"Có chút mệt, định nói xong chuyện này với huynh xong thì ta sẽ trở về tắm rửa rồi ngủ." Ôn Noãn thành thật nói.
Nạp Lan Cẩn Niên ngồi ngay ngắn: "Ta đưa muội trở về."
Ôn Noãn mở trừng mắt, cứ thế ném khăn vải trong tay vào mặt hắn rồi trực tiếp bỏ dil
Đừng nói dual
Đưa?
Hai nhà chỉ cách nhau có một bức tường, nàng trèo qua tường là đã về tới sân mình.
Đưa nàng trở về là có cái ý nghĩa gì?
Cùng nhau trèo tường rất thú vị đúng không?
Lại nói chờ hắn buộc gọn tóc, lại đưa mình về, thì nàng đều đã tắm thoải mái ở thau tắm rồi!
Nạp Lan Cẩn Niên lấy khăn vải ở trên mặt ra, nhìn bóng dáng nha đầu kia từ cửa chợt lóe mà biến mất, bật cười lắc đầu, hình như hai phủ đệ gần quá cũng không tốt!
Hắn muốn mượn việc đưa nàng về phủ để được ở thêm với nàng một lúc đều không được!
Từ sau khi trở về kinh thành, cuộc sống này không còn thoải mái như ở huyện Ninh Viễn.
Chờ sau khi thành thân, vẫn là nên mang theo nàng về huyện Ninh Viễn sinh sống thì hơn!
Sáng sớm hôm sau, dân chúng đầu đường cuối ngõ trong kinh thành đều đang nghị luận chuyện hai vị cô nương của An Quốc Công phủ xuất giá ngày hôm qua.
Nói cái gì mà không nghĩ tới An Quốc Công giàu có như thết
Nói cái gì mà của hồi môn kia quả thật khiến cho toàn bộ phố lớn ngõ nhỏ trong kinh thành bị nhét đến chật như nêm cối!
Còn nói không nghĩ tới An Quốc Công có xuất thân nông gia, trở thành quốc công không lâu, lại có thể giàu có như vậy, của hồi môn kia có số lượng không khác gì so với công chúa.
Công Bộ thượng thư cùng phụ tá của mình đi vào quán trà, vừa lúc nghe thấy mọi người đang nghị luận chuyện An Quốc Công gả nữ nhi.
Hai người đi vào nhã gian.
Phụ tá của Công Bộ thượng thư mới cười nói: "Hom qua An Quốc Công phủ gả nữ nhi thật sự chính là kinh động toàn thành! Thật là không nghĩ tới An Quốc Công phủ giàu có như thế."
Công Bộ thượng thư hu lạnh một tiếng: "Đương nhiên An Quốc Công giàu có! Tuệ An quận chúa có hai đất phong, quặng ngọc cũng có vài cái! Người ta còn quản lý hồ nước mặn! Có thể không giàu có sao? Lại qua thêm một năm, có khi đều trở thành phú khả địch quốc!"
Công Bộ thượng thư nói tới đây, nghĩ tới cái gì.
Không sai, phú khả địch quốc!
Cho dù Tuệ An quận chúa có hai đất phong, nhưng mà huyện Nam Ninh trước kia quả thật thuế má đều là tự cấp tự túc còn không đủ, triêu đình còn phải trợ cấp hàng năm!
Một thành trì khác cũng là vừa mới thu hồi, tu sửa, trấn an bá tánh đều cần không ít bạc, năm nay thực ấp nhất định sẽ không quá nhiều.
Còn quặng ngọc thắng được của Đông Lăng, nghe thì thấy dễ nghe, nhưng mà ông ta biết quặng ngọc kia có chất ngọc không tốt, người Đông Lăng quốc không ngốc, không có khả năng sẽ lấy ra quặng ngọc có nhiều mỹ ngọc.
Còn muối, tuy rằng lợi nhuận rất lớn, nhưng mà vừa mới bắt đầu không lâu, cũng không thể kiếm được quá nhiều bạc nhanh như vậy.
Ngoài thành thành mới được xây dựng hừng hực khí thế, những kiến trúc đó dùng nguyên liệu đều là cực tốt, có thể nói mỗi ngày đều tiêu tốn rất nhiều bạc!
Ông ta làm Công Bộ thượng thư, tất nhiên biết xây dựng những cửa hàng, phòng ở, còn có làm đường bắc cầu đó thì cần bao nhiêu bạc.
Nhưng mà hai nữ nhi của An Quốc Công phủ xuất giá, mỗi nữ nhi đều vẫn có thể lấy ra nhiều của hồi môn như vậy!
Nói bọn họ không lén cất giấu quốc khố của tiền triều thì đều không có người tin tưởng!
Lần này An Quốc Công phủ bại lộ nhiều tài phú như vậy, vừa lúc là một cơ hội.
Công Bộ thượng thư lập tức nhỏ giọng nói ý nghĩ của mình cho phụ tá.
Vẻ mặt phụ tá khiếp sợ: "Như này không tốt đâu! Chỉ sợ phía Tam hoàng tử tạm thời không muốn làm như vậy."
"Sẽ không, đến lúc đó ta sẽ giải thích với Tam hoàng tử, ngươi quen biết nhiều người ở trên phố phường, tìm vài người rải rác một chút là được."
Hiện tại Tam hoàng tử có ý muốn tạo quan hệ tốt với An Quốc Công phủ, chắc là tạm thời sẽ không ra tay đối phó bọn họ.
Nhưng mà nuôi hổ để thịt!
Việc này, ông ta lại không đồng ý.
Chờ lão hổ trưởng thành, có khi còn ăn thịt cả bản thân mình!
Đương nhiên là nhân lúc nó là nhỏ tuổi, nên ấn chết nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận