Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1733: Vả Miệng

Chương 1733: Vả MiệngChương 1733: Vả Miệng
"Tuệ An quận chúa đừng nói đùa, những thứ kia làm gì có giá trị mười vạn lượng? Một vạn lượng là cô đã lời được năm nghìn lượng rồi!"
"Mười vạn lượng, một văn cũng không thể thiếu!"
Ôn Noãn nói xong liền đi xuống phía dưới.
Đặng Lạc Sam vẫn không nói gì, lúc này nhịn không được nói: 'Khó trách đôi tỷ tỷ song bào thai của Tuệ An quận chúa khi thành thân, đã có của hồi môn nhiều hơn so với công chúa xuất giá! Hóa ra bạc của nhà nàng là do như thế này mà có được!"
Ôn Noãn dừng bước, nàng quay đầu nhìn về phía nàng ta, nét mặt lạnh lùng: "Bạc của nhà ta làm sao có được?"
"Vài món cũng chỉ có giá trị mấy ngàn lượng, vậy mà cô lại bán với giá mười vạn lương, quả thật là một vốn bốn lời! Đây chẳng phải là quá lời rồi sao? Al Cũng không đúng, cho dù một vốn bốn lời cũng không kiếm được nhiều bạc như vậy! Ta nghe nói quốc khố tiền triều mà Quách gia giấu đi, nhưng mà Quách gia đã bị Tuệ An quận chúa giết chết hết. Tới tận bây giờ vẫn chưa tìm được quốc khố của tiền triều, mà Tuệ An quận chúa lại có nhiều bạc như vậy, hay là đã giấu quốc khố tiền triều đi rồi, A."
Đặng Lạc Sam nói đến đây thì miệng giống như bị vật gì đánh trúng, sau đó có một viên bạc rơi xuống mặt đất.
Nàng ta chỉ thấy miệng mình vừa tê vừa đaul
Nhất là hàm răng!
Nàng ta nhịn không được dùng dầu lưỡi chạm vào một chút.
Hai răng cửa của nàng ta đã trực tiếp rơi xuống, nằm ở trong miệng của nàng ta.
Miilb
"Tiểu thư người không sao chứ?" Nha hoàn nhìn cái miệng nhỏ nhắn của nàng ta bị đánh đến môi cũng biến thành màu đen, cũng trở nên sưng phù!
Đặng Lạc Sam vội lấy khăn tay ra, phun răng ở trong miệng mình ra, nhìn thấy chiếc khăn trắng lúc này đã đầy máu!
Trên mặt nàng ta phút chốc cũng trắng bệch!
Răng của nàng tal
Không còn răng cửa nữa, nàng ta làm sao có thể gặp người, làm sao có thể xuất giá?
Đặng Lạc Sam trừng mắt nhìn Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa khinh người quá đáng!"
Răng cửa của nàng ta không còn, khi nói chuyện đều hở ra.
Đặng Lạc Sam ôm miệng của mình, vừa tức vừa uất ức, nước mắt nhịn không được cũng trào ra.
Ôn Noãn thản nhiên nói: "Nói xấu quận chúa, chẳng phải là nên vả miệng sao?"
Hoàng Hằng Hi cũng cảm thấy tức giận trong lòng, Tuệ An quận chúa này quả thật ngang ngược: "Tuệ An quận chúa, Đặng cô nương có bất kính thì cũng chỉ có thể vả miệng, nhưng mà làm gãy răng của nàng có phải đã hơi quá đáng rồi không? Hoàng thượng phạt vả miệng người cũng chưa từng đánh đến người ta rụng răng!"
Ôn Noãn liếc nhìn răng trong tay Đặng Lạc Sam một cái, lại nhìn thoáng qua bạc vụn trên đất: 'Do ta không có kinh nghiệm, lần sau sẽ chú ý hơn! Số bạc vụn kia xem như là tiên thuốc men ta bù đắp cho ngươi! Xuống tay hơi nặng một chút, ta cũng không ngờ răng của ngươi bị sâu! Ừm, lần sau nhớ phải biết quản lý cái miệng của mình thật tốt, nếu không sẽ không phải chỉ là hai cái răng đơn giản vậy đâu!"
Ôn Noãn thản nhiên nhìn về phía nha hoàn của Đặng Lạc Sam: "Còn không nhặt số bạc kia lên cho tiểu thư của ngươi? Sao nữa? Bạc của bổn quận chúa ban cho mà các ngươi còn dám ghét bỏ à?"
Ôn Noãn nói xong liền quay người đi xuống lầu.
Ánh mắt Ôn Noãn rõ ràng thản nhiên, nhưng mà nha hoàn kia vừa thấy đã e ngại, nàng ta vội vàng nhặt bạc trên mặt đất lên đưa cho tiểu thư của mình: "Tiểu thư, bạc!"
Đặng Lạc Sam nâng tay trực tiếp tát nha hoàn một cái!
Đúng là vô cùng nhục nhã!
Đặng Lạc Sam nắm chặt chiếc khăn trong tay, muốn xuống lầu đuổi theo Ôn Noãn.
Hoàng Hằng Hi vội giữ chặt nàng ta: "Nàng là Tuệ An quận chúa, trước kia Quách Minh Diễm ở trước mặt quận chúa cũng không thắng được, cô cần gì phải chống đối nàng tai"
"Chẳng phải do cô nói..." Tuệ An quận chúa hoặc là Vương Kiêu đã giấu quốc khố tiền triều! Nếu không sao nàng ta có thể nói ra lời vừa rồi!
Đặng Lạc Sam cảm thấy nếu Tuệ An quận chúa giấu bạc của quốc khố, vậy thì ngày cả nhà của nàng bị tịch thu tài sản rồi tru di tam tộc cũng không còn xal
Nàng ta cần gì phải sợ nàng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận