Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1742: Vat Giong Chu Nhan

Chuong 1742: Vat Giong Chu NhanChuong 1742: Vat Giong Chu Nhan
"Tiểu nha đầu -" Nạp Lan Cẩn Niên không dám cười nữa, nhưng ý cười trong mắt càng đậm, hắn ngồi lại gần hơn một chút, ngược lại nắm lấy ngón tay út của nàng lắc lắc.
Khóe miệng Ôn Noãn giật giật!
Tại sao bây giờ nàng lại cảm thấy người này rất giống với bộ dạng chân chó của Đại Hôi khi dỗ Tiểu Bạch vậy?
Lúc này, giọng của Nạp Lan Cẩn Niên lại vang lên!
"Tiểu nha đầu của ta -" Nạp Lan Cẩn Niên lại ngồi gân thêm một chút, cuối cùng dựa gần vào!
Khóe miệng nhếch lên kia như muốn bay lên trên trời!
"Đại Hôi, không được kêu!" Ôn Noãn vội nói.
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Sau đó hắn liền nghĩ đến lần nọ nhìn thấy hình ảnh Đại Hôi ở chung với Tiểu Bạch, biểu cảm trên mặt cứng đờ.
Cuối cùng cười không nổi!
Hắn chỉ là muốn chuyển hướng sự chú ý của nàng để nàng không bị say xe mà thôi!
Nha đầu này, thế mà gọi mình là Đại Hôi?!
Thật đúng là không có lương tâm!
Bên ngoài, Lâm Phong đang điều khiển xe ngựa nghe vậy liền nói: "Quận chúa, người tìm Đại Hôi sao? Để ta bảo người gọi nó lại đây?"
"Không phải!" Nạp Lan Cẩn Niên đen mặt nói.
Ôn Noãn thấy người nào đó đen mặt thì nhịn không được bật cười!
Hì hì
Còn trị không được huynh chắc!
Có lẽ là vì thấy mặt người nào đó càng lúc càng denl
Ôn Noãn học theo bộ dáng của hắn, thủ thỉ gọi hắn một tiếng: "Đại Hôi -"
Đôi mắt mê người kia đựng đầy ý cười, lấp lánh vô số ánh sao.
Nạp Lan Cẩn Niên trừng mắt nhìn nàng một cái!
"Đại Hôi Hôi -" nắm nắm ống tay áo người nào đói!
Nạp Lan Cẩn Niên càng đen mặt!
Lần này cũng không hề nhìn nàng!
Ừm, không thích Đại Hôi sao?
Vay'Tigu Hôi -"
"Tiểu Hôi Hôi -"
"Tiểu ưm-"
Cuối cùng cũng hài hòa.
Thật lâu sau, khi đầu óc Ôn Noãn không còn trống rỗng, trong đó hiện lên một hình ảnh:
Đại Hôi nằm bò, nhẹ nhàng đến gần một con chó đang giận dữ nằm trên mặt đất, duỗi ra móng sói, nhẹ nhàng vỗ vào chân Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch co chân lại và quay lưng lại với nó.
Đại Hôi tiếp tục bò về phía trước vài bước, duỗi móng vuốt sói và cọ vào lưng Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch quay đầu trừng mắt nhìn, tiếp tục quay đầu đi chỗ khác.
Đại Hôi tiếp tục bò về phía trước, duỗi móng vuốt sói vỗ nhẹ vào đầu Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch quay đầu lại, há mồm cắn một cái nào móng vuốt con sói nào đó.
Đại Hôi vươn lưỡi sói
Nghĩ đến đây, Ôn Noãn cảm thán một câu: "Quả nhiên là vật giống chủ nhân!"
Nạp Lan Cẩn Niên như bị dội gáo nước lạnh: "..."
Quả thực là thiếu dạy dỗ!
Xem ra là không say xe.
Nếu như chiêu này có hiệu quải
Vậy thì cứ tiếp tục đi -
Bên này có người vì muốn người nào đó không bị say xe mà ra sức dùng các loại thủ đoạn.
Mà chiếc xe ngựa màu đỏ phía trước, có người vì muốn làm người nào đó vui cũng đang cố gắng vắt hết đầu óc.
Cả hai đã im lặng suốt quãng đường.
An Bố Nhĩ nhìn thoáng bá tánh đang quỳ gối bô to bên ngoài, cuối cùng cũng không nhịn được mà cố ý bắt chuyện với Bát công chúa: "Bá tánh Nạp Lan Quốc thật nhiệt tình!"
Xem ra hắn phải sai người thúc ngựa trở về làm bá tánh Lan Lăng Quốc cũng ra tới nghênh đón Bát công chúa.
Nếu không đến lúc đó không có bá tánh hoan nghênh, Bát công chúa sẽ cho rằng bá tánh Lan Lăng Quốc không chào đón nàng thì phải làm sao bây giờ?
Cho rằng mình vắng vẻ nàng thì phải làm sao?
Hắn nhất định không thể làm cho Bát công chúa không tiếc rời xa quê hương gả cho chính mình phải chịu ấm Ức.
Bát công chúa mặc áo cưới dày nặng, trên đầu đội mũ phượng nặng trịch, đội khăn trùm màu đỏ, ngồi thẳng, hai tay chắp vào nhau, không nhúc nhích.
Cổ của Bát công chúa có chút mỏi, nàng có chút tức giận vì An Bố Nhĩ ngốc nghếch không biết vén khăn trùm đầu lên cho mình!
Mũ phượng thật sự nặng tới mức muốn đè gấy cổ nàng luôn rồi.
Nàng nghĩ, nếu đợi thêm một lúc nữa mà người đối diện không cởi khăn trùm đầu xuống thì nàng sẽ tự mình xốc lên.
Bát công chúa không khỏi xoay cổ, tức giận nói: "Vậy à, ta đâu có nhìn thấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận