Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1743: Đúng Là Đầu Gỗ

Chương 1743: Đúng Là Đầu GỗChương 1743: Đúng Là Đầu Gỗ
An Bố Nhĩ nhìn động tác của nàng liền biết nàng mệt mỏi.
Tuy rằng hi nương nói khăn voan đỏ chỉ được xốc lên khi buổi tối tới trạm dịch, uống xong rượu hợp cẩn.
Nhưng như vậy thì có lẽ nàng sẽ mệt mỏi, phải không?
Hơn nữa phải đi thêm nửa ngày nữa mới đến trạm dịch! Đi đường xa như vậy hẳn là sẽ buồn chán lắm!
An Bố Nhĩ liên nói: "Bát công chúa, hay là ta giúp nàng xốc khăn voan đỏ lên trước, nàng ngắm phong cảnh bên ngoài, hít thở không khí một chút được không?”
Dù sao thì ở Lan Lăng Quốc cũng không có phong tục này.
Trong xe ngựa cũng chỉ có hai người bọn họ nên sẽ không có người biết, cũng không ai có thể nhìn thấy tân nương xinh đẹp của hắn.
"Ta chờ lời này của huynh lâu lắm rồi!" Trong giọng nói của Bát công chúa không khỏi mang theo chút ấm ức!
Thật là một cái đầu gỗ!
Bát công chúa hận không thể nhảy xuống xe ngựa quay về cung!
Nàng không muốn gả nữa!
An Bố Nhĩ nghe vậy thì hơi sửng sốt, sau đó trên khuôn mặt tuấn tú có chút đỏ bừng, hắn cho rằng Bát công chúa tức giận, có chút nôn nóng vội đứng lên: "Thật xin lỗi, ta không biết!"
An Bố Nhĩ nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh Bát công chúa, cầm lấy hỉ cân trên bàn để vén khăn voan đỏ lên.
Bát công chúa lập tức ném cho An Bố Nhĩ một cái ánh mắt không hài lòng.
An Bố Nhĩ lại xem ngây người!
Quá xinh đẹp!
Dưới bàn tay khéo léo của Ôn Noãn, gương mặt vốn dĩ đã xinh đẹp của Bát công chúa lại càng trở nên xinh đẹp hơn! Đặc biệt là đôi mắt phượng càng trở nên to tròn và quyến rũ hơn.
Ánh mắt tức giận vừa rồi của nàng khiến người nhìn phải mềm cả xương cốt!
An Bố Nhĩ lăn lộn hầu kết một chút: Đây là tân nương của hắn.
"Huynh còn không mau lấy mũ phượng trên đầu ta xuống sao? Nặng muốn chết, cổ ta sắp bị gãy luôn rồi!" Bát công chúa hơi bĩu miệng, bất mãn nói.
Sao người này lại ngốc như vậy!
Nhưng mà trong lòng nàng cũng cảm thấy vui mừng, trước kia tuy rằng nàng xinh đẹp, nhưng vẫn chưa đến trình độ làm người kinh diễm!
Lần này cuối cùng nàng cũng thấy có người kinh diễm trước vẻ đẹp của mình.
Vẫn là tay nghề của Noãn Noãn tốt nhất!
Chỉ cần trang điểm một chút đã khiến mình trở nên xinh đẹp hơn.
An Bố Nhĩ nhanh chóng lấy lại tinh thần, ngồi xuống bên cạnh nàng để nghiên cứu cách gỡ mũ phượng xuống.
"Mũ này phải gỡ xuống như thế nào?"
Bát công chúa: "Trực tiếp gỡ xuống là được."
An Bố Nhĩ đưa tay giúp Bát công chúa gỡ mũ phượng xuống,
Khoảnh khắc hắn cầm lấy chiếc mũ phượng, hắn mới biết nó thật sự quá nặng!
Bát công chúa đội vật nặng này lâu như vậy, nhất định sẽ rất mệt mỏi! Nàng đã đeo mũ phượng từ nửa đêm qua đến khi hành lễ.
Nghĩ vậy, hắn không khỏi có chút đau lòng, đều do chính mình không có ánh mắt.
"A, nhẹ tay một chút! Móc vào tóc ta rồi! Đau quá!" Bát công chúa không khỏi hô nhỏ một tiếng.
Động tác của hắn đã rất nhẹ nhàng, nhưng mũ phượng quá nặng, tay nghề lại phức tạp, khó tránh khỏi sơ sẩy mà móc vào tóc.
An Bố Nhĩ khẩn trương không dám nhúc nhích: "Nơi nào?"
"Nơi này!" Bát công chúa duỗi tay kéo sợi tóc của mình, nó lập tức bị chặt đứt "Được rồi."
An Bố Nhĩ càng thêm áy náy.
Người Trung Nguyên rất xem trọng đầu tóc của mình.
Chỉ trách bởi vì động tác của hắn không đủ nhẹ, hắn nhẹ nhàng tiếp tục, đến khi tóc vướng vào, hắn bảo Bát công chúa đừng động, hắn nhẹ nhàng giúp nàng lấy ra, cuối cùng cũng tháo được mũ phượng xuống.
Hiện tại là đầu mùa xuân, thời tiết rất mát mẻ!
Nhưng An Bố Nhĩ lại khẩn trương đến mức mồ hôi túa ra trên trán.
Hắn lặng lẽ lấy khăn lau.
Bát công chúa xoay cổ, cuối cùng cũng được giải thoát, mệt chết nàng!
Bát công chúa thấy An Bố Nhĩ ở phía đối diện đang lau mồ hôi, không khỏi hỏi: "Huynh rất nóng sao?"
An Bố Nhĩ cười nói: "Có chút."
Thật ra không nóng, là do hắn khẩn trương!
Chỉ là không thể nói những lời này!
An Bố Nhĩ rót cho Bát công chúa một ly nước trà: "Bát công chúa, uống nước."
Bát công chúa chần chờ một chút, thật ra nàng đã khát nước, dù sao từ nửa đêm qua đến hiện tại nàng chưa được uống một giọt nước nào.
Nhưng sau khi uống nước xong mà muốn đi vệ sinh thì phải làm sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận