Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1746: Không Ăn Nổi Nữa

Chương 1746: Không Ăn Nổi NữaChương 1746: Không Ăn Nổi Nữa
"Nơi này không phải trạm dịch sao?"
An Bố Nhĩ cười nói: 'Không phải, là phủ đệ của chúng ta. Trên đường trở về, ta đã mua mấy cái phủ đệ, một đường này của chúng ta đều không cần ở trạm dịch. Về sau nàng trở về Nạp Lan quốc thăm viếng, cũng không cần ở trạm dịch, trạm dịch không thoải mái bằng ở nhà mình!"
Thật ra hắn đã phái người bố trí nơi này giống như tân phòng, cũng là có lòng riêng.
Hôm nay là đêm tân hôn của bọn họ, hắn chỉ muốn nhanh chóng biến Bát công chúa thành thê tử của mình, như vậy hắn mới có thể yên tâm.
Mà một nơi như trạm dịch, hắn cảm thấy sẽ thiệt thòi cho Bát công chúa, cho nên bảo người tới bố trí nơi này †rước tiên.
Bát công chúa không nghĩ tới khi hắn mới tới cũng đã nghĩ đến vấn đề về sau mình về nhà thăm viếng.
Khó tránh khỏi có chút động lòng.
An Bố Nhĩ đứng lên: "Ta bảo người đưa chút đồ ăn cho nàng. Nàng ăn trước đi, đến đêm ta mới trở về."
Bát công chúa gật đầu.
An Bố Nhĩ cũng biết tục lệ của Nạp Lan quốc, ở Nạp Lan quốc thì phải làm theo tục lệ của Nạp Lan quốc.
Sau khi hắn rời khỏi đây thì bảo người đưa thức ăn lên cho Bát công chúa, còn mình đi gặp đám người Nạp Lan Cẩn Niên.
Ai biết, sau khi hắn rời khỏi đây mới phát hiện hai người Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn lại ăn ở trong phòng.
Lưu Khải đang ăn cơm cùng với cấm vệ quân đi theo, thấy An Bố Nhĩ đi ra thì cười nói: "Pho mã, không cần tiếp đón chúng ta! Đêm xuân đáng giá ngàn vàng! Người nhanh chóng về với Bát công chúa đi!"
Những cấm vệ quân khác cũng cười phụ họa: "Pho mã, mau trở về ở với Bát công chúa đi! Đừng làm cho Bát công chúa chờ lâu."
An Bố Nhĩ vẫn đi qua, kính mọi người một chén rượu, sau đó mới vội vàng về tân phòng.
Bát công chúa vừa mới ăn được miếng đầu tiên, An Bố Nhĩ đã trở lại.
Nàng kinh ngạc một chút, sau đó lại có chút căng thẳng: "Tại sao huynh trở lại nhanh như vậy?"
Sau khi hắn đi ra ngoài, Bát công chúa mới bỗng nhiên phản ứng lại đêm nay sẽ xảy ra cái gì.
Nàng còn muốn nhanh chóng ăn xong rồi thay thường phục để ngủ, không nghĩ tới, hắn lại trở về nhanh như vậy.
"Thập Thất hoàng thúc cùng Tuệ An quận chúa ăn ở trong phòng, bảo ta trở vê ăn cùng với nàng". An Bố Nhĩ ngồi xuống.
Cung nữ bên cạnh Bát công chúa lấy cho hắn một bộ chén đũa.
"À." Bát công chúa chỉ có thể lên tiếng, sau đó cúi đầu thất thần ăn.
Nàng ăn rất chậm.
An Bố Nhĩ lại ăn rất nhanh, ăn xong rồi thì kiên nhẫn ngồi ở chỗ kia chờ Bát công chúa ăn xong.
Trong lòng Bát công chúa có chút căng thẳng, một lát nữa nếu mà hắn...
Mình có nên từ chối không?
Nhưng mà bọn họ đã thành thân, đây là chuyện phải làm!
Nhưng mà nàng lại có chút không muốn. Trong lòng Bát công chúa cực kỳ rối rắm.
Sau nửa canh giờ, An Bố Nhĩ cũng nhìn thấy sự bất an của Bát công chúa.
Giờ phút này Bát công chúa cũng không ăn nổi nữa.
Vốn dĩ An Bố Nhĩ đang đầy cõi lòng chờ mong, giờ phút này trong lòng cũng khó tránh khỏi có chút thất vọng.
Nhưng mà hắn cũng không muốn cưỡng bức nàng, vì vậy nhẹ nhàng nói: "Bát công chúa đừng căng thẳng, nếu mà nàng không muốn viên phòng với ta, ta sẽ không miễn cưỡng nàng, biết không? Nàng không cần miễn cưỡng."
Bát công chúa nghe xong lời này, trong lòng càng thêm áy náy, nàng theo bản năng buột miệng thốt ra: "Không phải! Không phải ta không muốn! Ta chỉ là sợ hãi."
Bát công chúa nói xong thì hận không thể cắn đứt lưỡi của mình.
Vẻ thất vọng của An Bố Nhĩ lập tức biến mất, hắn không nhịn được cười, hắn đã biết!
"Vậy được!"
Bát công chúa: ”...'
Hiện tại nàng muốn đổi ý còn kịp không?
Nhưng mà nhìn An Bố Nhĩ tràn đầy vui sướng, làm thế nào cũng không giấu được, Bát công chúa cắn chặt răng, thôi quên đi, thành thân rồi thì luôn có một ngày như vậy, không phải sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận