Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1751: Sao Hoang Thuong Lai Gap Nhu Vay?

Chuong 1751: Sao Hoang Thuong Lai Gap Nhu Vay?Chuong 1751: Sao Hoang Thuong Lai Gap Nhu Vay?
Hoàng thượng cố ý nói như vậy, để tỏ vẻ Ôn Thuần có thành ý!
Ôi, xem hoàng thượng như ông ấy tri kỳ thế nào, chuyện hôn sự của thần tử đều do ông ấy lo liệu!
Khi xong việc, ông ấy phải hỏi thập thất hoàng đệ để lấy chút tiền bà mai mới được!
Không nhiều lắm, chỉ mười vạn lượng, không đúng, hai mươi vạn lượng là đủ rồi!
Lúc này, hoàng thượng lại nói với người đứng sau bình phong: "Ôn tiểu ái khanh, ngươi có thể ra ngoài tự mình tranh thủ một chút, dù sao đây là ngươi cưới vợ chứ không phải trẫm cưới vợt"
Vì dọn sạch chướng ngại cho Nạp Lan Cẩn Niên thành thân, để cho hắn và Ôn Noãn có thể mau chóng thành thân, ông ấy có thể sớm ngày làm thái thượng hoàng, mỗi ngày đi ra ngoài tiêu tiền, dạo chơi núi non, hoàng thượng còn tích cực hơn Nạp Lan Cẩn Niên.
Ôn Thuần đỏ mặt đi ra, khom người với Lương Hoán Chương: "Ôn Thuần quý mến Lương cô nương, kính xin Lương đại nhân thành toàn! Nếu có thể cưới Lương cô nương làm vợ, đời này của Ôn Thuần chỉ có một người vợ này, nhất định sẽ không phụ nàng! Hoàng thượng có thể làm chứng!"
Hoàng thượng gật đầu: "Trẫm có thể làm chứng. Nếu sau này Ôn tiểu ái khanh dám phụ lòng Lương cô nương, tram sẽ giáng chức hắn làm dân thường."
Lương Hoán Chương cũng sợ ngây người!
Dù sao ông ấy đều cho rằng nữ nhi của mình phải gả thấp, nhưng cho dù gả thấp, phu nhân chọn tới chọn lui cũng không vừa ý.
Những người đó nếu không phải là mẹ chồng khó ở chung, thì cũng là em chồng khó chiều, luôn luôn có chỗ không hài lòng lắm.
Vì hôn sự của nữ nhi, đầu của bọn họ đều đau nhức, cứ lo lắng sẽ chọn sai, về sau nữ nhi sẽ phải chịu ấm ức.
Rốt cuộc, lần đính hôn đầu tiên đã khiến nữ nhi trở thành trò cười cho cả kinh thành!
Lần này vạn lần không thể sai lầm nữa!
Hoàng thượng thấy Lương Hoán Chương đã trợn tròn mắt, cười nói: 'Lương ái khanh thấy thế nào? Được hay không được, ngươi cho trẫm một lời chính xác đi!"
Lương Hoán Chương hoàn hồn, vội vàng nói: "Hoàng thượng có thể ban hôn, đây là phúc khí của nữ nhi thân! Nhưng việc này, vi thân phải trở về hỏi ý kiến của phu nhân và nữ nhi đã".
Lương Hoán Chương rất muốn đồng ý, nhưng ông ấy cũng không thể không hỏi nữ nhi mình có nguyện ý hay không. Dù sao chuyện này cũng liên quan đến hạnh phúc cả đời của nữ nhi.
Hoàng thượng ngược lại cũng không tức giận, chính ông ấy cũng có công chúa. Bát công chúa đã xuất giá, hoàng thượng cũng từng hỏi nàng hai lần là có nguyện ý hay không.
Hoàng thượng không thích những người cha coi thường mong muốn của con cái vì tiên đồ của chính mình. Những người như vậy quá ích kỷ, ông ấy cười nói: "Lương ái khanh không chỉ là trụ cột của triều đình, mà còn là một người cha tốt. Vậy sau khi ngươi hỏi xong thì hãy vào cung trả lời trẫm. Tram sẽ hạ chỉ ban hôn."
Lương Hoán Chương: '...'
Hỏi xong rồi vào cung? Đây là hoàng thượng muốn quyết định chuyện này trong hôm nay sao?
Lương Hoán Chương có chút nghi ngờ cuối cùng là hoàng thượng gả nữ nhi, hay là mình gả nữ nhi?
Sao Hoàng thượng lại nóng vội như vậy?
Phủ An Quốc Công. Sau khi Ngô thị nhận được tin tức Lâm Đình Hiên đưa tới, lập tức mời bà mối đến Lương phủ cầu hôn.
Dù sao cả nhà Ôn Noãn đều rất thân thiết với Lương Tử Vận, đều cảm thấy Lương Tử Vận rất tốt. Ôn Thuần có thể cưới được nàng ấy làm trưởng tẩu, quả thật không thể nào tốt hơn!
Còn Lương gia có bà mai tới cửa, Thường thị biết là phủ An Quốc công thay trưởng tử Ôn Thuần cầu hôn thì rất ngạc nhiên.
Bà ấy nghi ngờ mình nghe lầm, không khỏi xác nhận lại với bà mai ba lần mới tin rằng mình không nghe lầm.
Đứa nhỏ Ôn Thuần kia, ngoại trừ nhỏ tuổi hơn nữ nhi của mình ba tuổi, còn những phương diện khác quả thực là không chê vào đâu được!
上|】
Bạn cần đăng nhập để bình luận