Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1752: Chắc Là Bà Mối Còn Chưa Di Xa

Chương 1752: Chắc Là Bà Mối Còn Chưa Di XaChương 1752: Chắc Là Bà Mối Còn Chưa Di Xa
Thường thị suy nghĩ một chút, bảo bà mối buổi chiều lại đến, nói là phải đợi phu quân hạ triều rồi hỏi ý kiến của ông ấy mới đưa ra câu trả lời.
Bà mối cười rời đi.
Sau khi bà mối rời đi, Thường thị vội vàng đến phòng của Lương Tử Vận, dò hỏi xem nàng có bằng lòng hay không.
Lương Tử Vận đỏ mặt nói: "Cha mẹ làm chủ là được!"
Thường thị thấy vậy thì còn có cái gì không rõ nữa?
Bà ấy vẫn luôn rất thích đứa nhỏ Ôn Thuần này.
Người của phủ An Quốc Công đều phúc hậu, cũng rất có bản lĩnh!
Quan trọng nhất chính là gia phong người ta nghiêm chính, người một nhà đều là người phúc hậu.
Bà ấy thường xuyên nói chuyện cùng Ngô thị, biết được gia quy của phủ An Quốc Công, con cháu nhiều thế hệ đều không được nạp thiếp, không được có thông phòng.
Hơn nữa bà ấy nhìn thấy Ôn Thuần chưa bao giờ liếc mắt nhìn nữ tử xinh đẹp nào lấy một cái.
Thường thị vui mừng nói: "Vậy chờ cha con trở về, mẫu thân hỏi ý kiến ông ấy một chút. Buổi chiều trả lời bà mối."
Lương Tử Vận khẽ vâng một tiếng.
Thường thị nắm tay nữ nhi, vui mừng nói: "Tái ông mất ngựa nào biết là họa hay phúc, Ôn Thuần là người tốt, còn đi ra ngoài rèn luyện hai năm, đã trưởng thành và chững chạc hơn! Tuổi nhỏ đã là Trạng Nguyên, nhan sắc càng không cần phải nói nhiều, nói là công tử nhẹ nhàng, ôn nhuận như ngọc cũng không phải là nói quá! Ôn gia là gia đình phúc hậu, Ngô phu nhân, Vương lão phu nhân đều là người dễ ở chung, sẽ không khó xử con dâu, cháu dâu! Con nhìn Vương lão phu nhân và Ngô phu nhân ở chung cũng biết! Mà con lại có quan hệ tốt với mấy tỷ muội Tuệ An quận chúa, đến nỗi huynh đệ cũng đều là người có tính tình tốt! Trong kinh thành có bao nhiêu người trừng mắt nhìn việc hôn nhân này, không ít người nhờ mẫu thân hỏi thăm, chỉ là lúc trước bởi vì Ôn Thuần không ở kinh thành, cho nên Ngô thị không dám tự tiện làm chủ. Nếu có thể kết thành việc hôn nhân, sau này con cứ chờ hưởng phúc đi! Trước kia mẫu thân cũng không phải không nghĩ tới, chỉ là không dám nói ra chuyện này! Hiện tại tốt rồi! Thật sự quá tốt!"
Thường thị nói mà đôi mắt đỏ hoe, là vui mừng, chuyện hôn nhân của nữ nhi chính là chuyện lo lắng nhất trong lòng bà ấy! Hiện tại đã giải quyết, còn là người tốt như vậy tới cửa cầu thân, làm sao bà ấy có thể không vui mừng!
Lương Tử Vận ôm lấy Thường thị: "Mẫu thân đừng lo lắng, con sẽ sống tốt! Cho dù gả cho ai, con cũng đều sẽ sống tốt!"
Lúc này Lương Hoán Chương vội vàng đi đến, thời tiết đầu mùa xuân vốn dĩ không nóng, nhưng trên trán ông ấy lại toát ra một lớp mồ hôi, có thể thấy được ông ấy chạy nhanh đến mức nào.
"Phu nhân, Tử Vận, Hoàng Thượng muốn tứ hôn cho conl"
Lương Tử Vận nghe vậy thì sắc mặt lập tức trắng bệch.
Hoàng Thượng muốn ban nàng cho ai?
Sẽ không phải là đại hoàng tôn đấy chứ?
Thường thị cũng hoảng sợ đứng lên: "Cái gì?"
"Hoàng Thượng muốn tứ hôn cho Tử Vận" Lương Hoán Chương lau cái trán, thở hổn hển nói.
Thường thị nhìn dáng vẻ nóng vội của Lương Hoán Chương, bà ấy cũng nghĩ đến đại hoàng tôn nên vô cùng nóng nảy. Nếu biết sớm thì vừa rồi bà ấy đã trực tiếp đồng ý với lời cầu thân của bà mối! Bây giờ không biết tìm bà mối trở về có kịp hay không?
Chắc là bà mối còn chưa đi xa đâu!
"Lão gia, nữ nhi đã đính hôn, tôi đã đồng ý với lời cầu hôn của phủ An Quốc Công rồi! Tôi không biết tứ hôn gì cải"
Nói rồi Thường thị trực tiếp lướt qua Lương Hoán Chương, vội vàng chạy ra ngoài!
Bà ấy không nghe, bà ấy không biết Hoàng Thượng muốn tứ hôn!
Lương Hoán Chương: '...'
Phủ An Quốc Công phái người tới cầu hôn?
Cũng đúng, một nhà An Quốc Công đều là người tri thư hiểu lễ, sao có thể không phái người tới cửa cầu hôn mà đã xin Hoàng Thượng tứ hôn chứt
Nghĩ như vậy, Lương Hoán Chương càng vừa lòng với việc hôn nhân này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận