Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1768: Ánh Mắt Ngưỡng Mộ

Chương 1768: Ánh Mắt Ngưỡng MộChương 1768: Ánh Mắt Ngưỡng Mộ
Một trăm lượng đã có thể mua một con ngựa, cho nên người bình thường đều đem ngựa đổi thành lạc đà.
Ngựa trưởng thành đổi lạc đà trưởng thành, ngựa già thì đổi lấy lạc đà già, rất công bằng. Vào lúc đội buôn trở về, chỉ cần lạc đà không chết, không bị bệnh nặng thì có thể đổi lấy ngựa lại. Tất nhiên một lần trao đổi thì phí cũng chỉ có một đồng xu.
Những đội buôn này di đi lại lại một chuyến, số bạc kiếm được cũng rất nhiều, cho dù có nhiều đội buôn cảm thấy mắc, nhưng cũng sẽ không keo kiệt chút bạc đó.
Có vài người không muốn bán những con bảo mã, dù sao bảo mã rất khó tìm, cho nên chỉ có thể để ở nơi này bảo quản, bảo quản thì một ngày hai đồng bạc!
Tích tiểu thành dail
Ôn Noãn hiểu biết một chút, nàng hỏi: "Chợ mua bán trao đổi gia súc lớn nhất ở chỗ này có phải do người của Bắc Minh quốc mở ra không?"
An Bố Nhĩ: 'Không phải."
Không phải? Ôn Noãn không thể không cảm thán một câu: "Thật biết kinh doanh!"
An Bố Nhĩ hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ nàng nhìn ra cái gì?
Khóe miệng Nạp Lan Cẩn Niên khẽ nhếch lên, nha đầu của hắn đúng là thông minhI
Cái gì cũng không thể gạt được nàng!
Lưu Khải đã đi nộp bạc, đem ngựa đổi thành lạc đà, lúc trở về cũng nghe được lời Ôn Noãn nói, hắn ta cũng nhịn không được cảm thán một câu: "Đúng là buôn bán rất được, trao đổi ngựa thành lạc đà cũng phải mất một đồng bạc làm phí thủ tục, còn có phí bảo quản, rất biết cách kiếm bạc!"
Bát công chúa hu một tiếng: 'Là lòng dạ hiểm độc mới đúng!"
Thu phí mắc như vậy!
Ôn Noãn nói buôn bán rất tốt, không phải nói là số bạc kiếm được nhiều.
Thật ra bạc kiếm được không tính là nhiêu, ngựa không ăn cây cỏ thì ngựa không mập, mà còn ở nơi này nuôi ngựa mỗi ngày cần hai đồng bạc, vừa phải trả cho nhân công, vừa phải mua thức ăn cho ngựa, thức ăn của ngựa đều từ Bắc Minh quốc vận chuyển đến, chi phí chắc cũng gần một đồng bạc.
Cũng kiếm được một nửa, đây là điều cơ bản của việc buôn bán!
Cho nên kiếm được cũng không nhiều!
Dù sao nếu để ngựa chết thì phải bồi thường bạc cho người ta.
Nhưng mà Ôn Noãn cảm thấy, mục đích để người ta kinh doanh thị trường trao đổi thú vật này không phải vì kiếm bạc, mà là để theo dõi mông hãn bảo mã, thậm chí là những con bảo mã của những nước khác?
Dù sao ngựa được gửi ở trong này, để nuôi nó cũng không phải là chuyện quá dễ dàng đúng không?
Người đứng phía sau có thể vì mục đích là để đạt được loại ngựa tốt nhất!
Tất nhiên cũng chưa chắc chắn, Ôn Noãn cũng chỉ dựa vào suy nghĩ kinh doanh của mình.
Nếu nàng có tham gia việc kinh doanh thế này, thì nàng chắc chắn cũng sẽ làm như vậy!
Nghe Bát công chúa nói lòng dạ hiểm độc, An Bố Nhĩ chỉ cúi đầu mỉm cười.
Nạp Lan Cẩn Niên thản nhiên liếc mắt nhìn Bát công chúa một cái: Đứa nhỏ này, sao đầu óc còn đơn giản như vậy?
Con do hoàng huynh sinh ra, quả nhiên đều không gioil Đây là do chọn vợ không tốt!
Nghĩ lại những nữ nhân ở hậu cung, Nạp Lan Cẩn Niên cảm thấy ánh mắt của Hoàng thượng đúng là rất tệt
Ôn Noãn thấy phản ứng của An Bố Nhĩ cùng Nạp Lan Cẩn Niên, có lẽ nàng cũng đoán được việc kinh doanh này là do Nạp Lan Cẩn Niên làm ra.
Như vậy nàng liền chắc chắn, việc kinh doanh như thế này là để đạt được loại ngựa tốt nhất!
Là đang nhắm đến mông hãn bảo mã của Bắc Minh quốc!
Cho nên dù cho Vạn thọ lễ không thắng được ngựa giống của Bắc Minh quốc, thì chỉ trong vòng mười năm, Nạp Lan quốc vẫn sẽ có một số lớn chiến mã tốt!
Ôn Noãn không thể không hỏi: "Chợ giao dịch lạc đà và ngựa này đã được mấy năm rồi?"
Nạp Lan Cẩn Niên: "Sáu năm."
Sáu năm!
Ôn Noãn nhìn hắn.
Sáu năm, Nạp Lan quốc mở ra bến cảng cùng các nước khác hợp tác buôn bán trao đổi cũng đã được sáu năm.
Khi đó hắn đã nghĩ đến cách lấy ngựa thế này sao?
Nhưng lúc đó hắn cũng chỉ mười ba, mười bốn tuổi!
Lợi hail
Ôn Noãn lại nhớ đến một số hình ảnh thiết kế vũ khí ở trong thư phòng của hắn.
Có một số có lẽ là từ hải ngoại.
Chợt nàng cảm thấy nam nhân ở cổ đại này rất không bình thường!
Tương lai trăm năm sau, lịch sử thế giới có lẽ sẽ khác!
Cảm nhận được ánh mắt ngưỡng mộ và tâm trạng vui vẻ của ai đó, Nạp Lan Cẩn Niên nhếch khóe miệng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận