Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1771: Nhin Rat Xau

Chuong 1771: Nhin Rat XauChuong 1771: Nhin Rat Xau
Ánh mắt của An Bố Lãng dừng trên người Ôn Noãn, sau đó hai mắt của hắn sáng bừng lên!
Đẹp quái
Hôm nay Ôn Noãn mặc một bộ quần áo cưỡi ngựa màu trắng điểm xuyến viền vàng, tóc cột thành đuôi ngựa.
Trang phục vô cùng gọn gàng, không có trang sức nào, nhưng trên nên cát vàng lại có thể khiến cho An Bố Lãng cảm thấy nàng còn đẹp rực rỡ muốn lóa mắt hơn so với ánh chiều tà ở chân trời kial
An Bố Lãng thầm nghĩ đến một câu: Nam quốc có mỹ nhân, nhan sắc như đào, mận!
Đẹp!
Thật sự rất đẹp!
An Bố Lãng trực tiếp nhìn đến tròn mắt!
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn hắn bằng đôi mắt lạnh lùng, trực tiếp bước lên một bước, chắn ngang trước mặt Ôn Noãn.
Ôn Noãn: "..."
An Bố Nhĩ ho khan: "Cẩn vương cùng Tuệ An quận chúa đi một đường trở về đây cũng đã mệt mỏi, An Bố Lãng, ngươi dẫn bọn họ đi nghỉ ngơi đi. Còn sắp xếp thật tốt cho sứ giả của Nạp Lan quốc nữa!"
An Cát Long cười nói: "Quốc vương yên tâm, thần sẽ sắp xếp chỗ ở thật tốt cho sứ giả của Nạp Lan quốc!"
An Bố Lãng tự nhận ra mình thất lẽ, nên vội nói: "Mời hai vị đi theo ta, phòng ở đã được chuẩn bị xong."
Hắn nói xong vội nhanh chóng dẫn đường.
Nạp Lan Cẩn Niên nắm tay Ôn Noãn đi theo.
Đoàn người chậm rãi đi vào thành.
Của hồi môn trải dài mười dặm của Bát công chúa phải đi đến nửa đêm mới có thể vào hết trong thành.
An Bố Nhĩ cố ý căn dặn An Bố Lãng sắp xếp cho Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn ở ngôi nhà có cùng sân.
Nếu không, hắn lo Nạp Lan Cẩn Niên sẽ không yên tâm.
Những ngôi nhà ở đây rất khác với chỗ Nạp Lan quốc, cửa sổ rất nhỏ, là vì để ngăn bão cát cùng sóng nhiệt.
Giường cũng không phải giường Bạt Bộ mà là cùng loại với giường đất.
Những vật dụng so với những món được chạm trổ tinh mỹ ở Nạp Lan quốc, thì ở nơi này đơn giản hơn.
Tóm lại mọi thứ đều đậm bản sắc của sa mạc.
Ôn Noãn cảm thấy rất tốt, có loại hương vị phong cách cổ xưa.
Nạp Lan Cẩn Niên lại cảm thấy Ôn Noãn phải chịu ấm ức: "Muội cố gắng ở vài ngày, rồi chúng ta trở về."
Ôn Noãn mỉm cười: "Không sao, ta cảm thấy như thế này cũng rất tốt! Đời người phải trải nghiệm những sự khác biệt!"
Nạp Lan Cẩn Niên mỉm cười điểm nhẹ lên mũi của Ôn Noãn: "Chỉ có mỗi muội luôn thích ứng trong mọi hoàn cảnh! Được rồi, mau thay đồ, trong chốc lát nữa còn có tiệc tối."
Ngủ ở đất hoang dã mà nàng còn nói rất tốt, được trở về với thiên nhiên.
Nàng không hề cảm thấy không tốt!
Ôn Noãn gật đầu: "Được, vậy huynh đi ra ngoài!"
Nói xong nàng liên đẩy hắn đi ra ngoài. Ôn Noãn rửa mặt chải đầu xong, sau đó nàng thay một bộ cung trang màu đỏ tương, phối hợp với một bộ trang sức có hai tâng hoa và bướm được mạ vàng, làm bằng mã não màu hồng nhạt. Hoàn toàn thể hiện ra sự cao quý và trang nghiêm của quận chúa một nước lớn.
Khi Ôn Noãn thay đổi quần áo xong, vào lúc nàng ra ngoài, Nạp Lan Cẩn Niên cũng đã sớm rửa mặt chải đầu xong, hắn thay một bộ trường bào màu bạc được thêu ám văn là một con rông có màu nhạt, trên hông đeo một đai lưng màu vàng nhạt, bên hông đeo một khối ngọc bối giống Ôn Noãn, trông hắn rất thanh tuyển tuấn dật.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Ôn Noãn một cái, trong mắt có kinh diễm, nhưng mà rất nhanh hắn đã nhíu mày: "Khó nhìn, muội mau đi đổi bộ khác đi!"
Thắt lưng được buộc chặt của bộ quần áo này có phải là hơi chặt rồi không?
Còn nữa, cổ áo có phải đã để lộ ra quá nhiêu?
Màu sắc của trang phục này cũng không đẹp, khiến cho làn da của tiểu nha đầu càng thêm trắng như ngọc!
Ôn Noãn há hốc mồm, vào lúc nàng soi gương rõ ràng cũng cảm thấy không tệ mài
"Chỗ nào không đẹp?"
Nạp Lan Cẩn Niên: "Màu sắc của quần áo này không hợp! Còn có cổ của muội xấu, vẫn không nên để hở quá nhiều! Vòng eo của muội hình như gần đây đã mập lên không ít khiến cho mặc quần áo cũng chật hơn, vừa cử động một chút là thịt từ eo và bụng đều bị ép ra, nhìn rất xấu!"
Ôn Noãn: "..."
Cổ của nàng xấu?
Thắt lưng của nàng thô?
Bụng nhiều thịt?
Bạn cần đăng nhập để bình luận