Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1773: Hôn Mê

Chương 1773: Hôn MêChương 1773: Hôn Mê
Mặt của Nạp Lan Cẩn Niên lại đen.
An Cát Long định thần lại trước, phát hiện sắc mặt khó coi của Nạp Lan Cẩn Niên, ánh mắt của hắn sắc lạnh như băng khi nhìn nhi tử của mình, ông ấy vội mỉm cười nói với Nạp Lan Cẩn Niên: "Cẩn vương cùng Tuệ An quận chúa đúng là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi! Lan Lăng quốc chúng ta cũng đã nhận được ý chỉ đính hôn của hai người, vậy hai vị khi nào sẽ thành thân?”
Nạp Lan Cẩn Niên nghe vậy liếc mắt nhìn Ôn Noãn một cái, sau đó mới nói: "Cũng nhanh thôi! Lần này trờ về sẽ thành thân."
An Cát Long cười cầm lấy chén rượu, nói với cả hai: "Ha ha, vậy thì cũng nhanh thôi! Ta chúc phúc hai vị trăm năm hảo hợp, sớm sinh quý tử trước!"
An Bố Lãng cũng định thần lại, tay cũng cầm chén rượu nói với Nạp Lan Cẩn Niên cũng Ôn Noãn: "Chúc hai vị trăm năm hảo hợp, sớm sinh quý tử!"
Lời này nói xem như dễ nghe.
Nạp Lan Cẩn Niên cầm chén rượu của mình, nâng lên với hai người: "Vương phi tương lai của bổn vương không uống rượu, rượu này bổn vương uống cạn giúp nàng!"
Dứt lời, Nạp Lan Cẩn Niên uống một ngụm hết chén rượu, rồi lại cầm chén của Ôn Noãn, đem rượu của nàng uống hất.
Biểu muội của An Bố Lãng là Đa Nhĩ Nhã đang ngồi bên cạnh hắn, giờ phút này cũng quan sát Ôn Noãn.
Nữ tử của Trung Nguyên bên kia đều xinh đẹp động lòng người như thế này sao?
Hình như nam nhân đều thích loại nữ tử xinh đẹp yếu đuối như này.
Nghĩ đến Bố Nhĩ ca ca đỡ lấy công chúa của Nạp Lan quốc, trong lòng nàng ta có chút mất mát.
Lúc này, nha hoàn bên cạnh Bát công chúa đang được một thị nữ của Lan Lăng quốc dẫn dắt đi đến đây, Thanh Mai vội đi đến bên cạnh Ôn Noãn lộ vẻ cuống cuồng nói: "Quận chúa, công chúa đột nhiên bất tỉnh, Phò mã mời người đi qua đó!"
Ôn Noãn nghe vậy cũng lập tức đứng dậy, nàng nói với Nạp Lan Cẩn Niên: "Ta đi xem sao!"
Nạp Lan Cẩn Niên cũng đứng dậy: "Cùng nhau đi!"
Bọn họ vội rời khỏi nơi đó.
Người trên đại điện nhìn lẫn nhau.
Đa Nhĩ Nhã ngừng hỏi An Bố Lãng: "Biểu ca, thị nữ của Nạp Lan quốc vừa nói gì với Cẩn vương cùng Tuệ An quận chúa vậy?”
Nàng ta nghe không hiểu ngôn ngữ của Nạp Lan quốc.
An Bố Lãng nhìn theo hướng bọn họ rời đi, hắn ta nhíu mày nói: "Dường như nói Vương phi bất tỉnh."
Đa Nhĩ Nhã sửng sột một chút: Hôn mê?
Sau đó, không biết nàng ta nghĩ đến điều gì mà lại thấy vui vẻ trong lòng.
Đa Nhĩ Nhã hỏi An Bố Lăng đứng bên cạnh nàng: "Biểu ca, huynh biết vì sao công chúa Nạp Lan quốc lại té xỉu không?”
An Bố Lăng thu hồi ánh mắt nhìn theo bóng dáng Ôn Noãn, nhìn về phía nàng: "Gì mà công chúa Nạp Lan quốc, phải kêu Vương phi!"
Đa Nhĩ Nhã mím môi: "Không phải vẫn chưa tổ chức hôn lễ hay sao? Tổ chức xong rồi gọi thế cũng không muộn. Biểu ca, huynh nói xem có phải do nàng quá yếu đuối nên mới bị té xiu không?" An Bố Lãng nghĩ đến bộ dáng nhỏ xinh của Bát công chúa, nói không chừng đúng thật là thế: "Chắc là vậy đi! Mấy nữ tử bên Trung Nguyên không giống như chúng ta, luôn luôn cửa lớn không ra, cửa nhỏ không tiến, chỉ ở trong nhà thêu hoa, chắc chắn không tập võ, cho nên khá yếu đuối."
An Bố Lãng nghĩ thâm, nữ tử yếu đuối cũng được! Lấy về làm vợ cũng ổn -
Đa Nhĩ Nhã nghe vậy thì nhìn theo bóng dáng rời đi của Ôn Noãn, khóe miệng hơi cong lên.
Đúng thết
Tuy rằng nữ tử Nạp Lan quốc nhìn qua trông vô cùng kiêu mỹ, nhưng cơ thể cũng quá yếu đuối!
Vị Bát công chúa kia gần đây mới đến Lan Lăng quốc mà đã té xỉu.
Loại nữ tử yếu đuối này đẹp thì đẹp đấy, nhưng lại không phù hợp với việc sinh tồn trên sa mạc.
Nữ tử như thế đừng nói là cầm đao giết địch, đi đường cũng cần có người đỡ, ngay cả rượu cũng chẳng biết uống!
Nữ tử như thế sao có thể sinh tôn ở Lan Lăng quốc?
Chắc chắn nàng cũng giống như những bông hoa Mẫu Đan, Thược Dược đó, mới đặt chân đến nơi này thì rất nhanh đã bị khô heol
Bạn cần đăng nhập để bình luận