Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1781: Đừng Để Bị Cảm Lạnh

Chương 1781: Đừng Để Bị Cảm LạnhChương 1781: Đừng Để Bị Cảm Lạnh
Hầu hết nữ tử mặc màu tím, hắn chỉ cảm thấy trông thật lòe loẹt.
Tuệ An quận chúa xinh đẹp như vậy, làn da trắng nõn mịn màng như ngọc, không biết mặc màu tím vào sẽ có hiệu quả như thế nào?
An Bố Lãng không khỏi nhanh hơn bước chân, người chưa tới nhưng giọng nói đã tới trước: "Ở đây náo nhiệt như vậy, là có chuyện gì vui sao?”
Nạp Lan Cẩn Niên quay đầu lại lạnh lùng nhìn hắn một cái, đừng tưởng rằng cách khá xa hắn sẽ không thấy ánh mắt hắn nhìn tiểu nha đầu thay đổi!
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn quần áo của đối phương, chán ghét nhăn mày, sau đó hắn lại quay đầu nhìn Ôn Noãn.
Bởi vì Ôn Noãn đang vế tranh, tay áo xắn lên một nửa, lộ ra cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn, cổ tay sạch sẽ, không đeo bất kỳ phụ kiện nào, nhưng bàn tay nhỏ trắng nõn không tỳ vết này lại xinh đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Nạp Lan Cẩn Niên đưa tay giúp Ôn Noãn kéo ống tay áo xuống, trực tiếp che đi tay nàng, chỉ lộ ra đầu ngón tay cầm bút lông.
Ôn Noãn đang vẽ tranh lại bị động tác đột ngột của hắn làm cho giật mình, kinh ngạc quay sang nhìn hắn: "Sao vậy? Làm bẩn quần áo sao."
"Không sao, có gió to, đừng để bị cảm lạnh!
Sói tới! Đương nhiên phải che lại.
Ôn Noãn: "..."
Hắn đang nói tiếng người sao?
Vì sao nàng lại nghe không hiểu?
Bát công chúa: ”...'
Gió?
Gió từ đâu ra?
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Ôn Noãn dùng dải lụa màu tím cột tóc, đường cong duyên dáng trên cổ lộ ra hoàn toàn, hắn đưa tay, trực tiếp cầm, kéo xuống, mái tóc đen như thác nước lập tức xõa ra, bao phủ lấy cổ nàng.
Chẳng qua.
Trong giây phút tóc rơi xuống, Nạp Lan Cẩn Niên ngơ ngác nhìn Ôn Noãn, quên mất cả việc hô hấp!
Hắn cho rằng mấy năm nay hắn đã gặp qua những lúc nàng xinh đẹp nhất.
Dù sao hắn đã chứng kiến nàng từ một cô gái nhỏ trưởng thành một nữ tử duyên dáng yêu kiều.
Nhưng có đôi khi lơ đãng, nàng lại đẹp đến mức khiến hắn ngẩn ngơ, tìm không ra câu từ để diễn tả.
Chỉ là hắn cảm thấy, những bông hoa đẹp nhất, những viên ngọc bắt mắt nhất, những màu sắc lộng lẫy nhất, những cảnh đẹp nhất trong thiên hạ cũng không thể bằng nàng!
Khó trách nữ tử sau khi thành thân đều sẽ buộc tóc lên, hóa ra khoảnh khắc xõa tóc lại đẹp đến thết
Nạp Lan Cẩn Niên quay đầu lại nhìn thoáng qua, con sói kia không nhìn thấy phải không?
Ôn Noãn hoàn toàn ngẩn ral
Làm gì vậy?
Mái tóc rối xõa tung làm nàng cảm thấy càng nóng! "Huynh làm gì vậy?" On Noãn trừng mắt nhìn Nạp Lan Cẩn Niên.
"Muội mặc ít, thả tóc xuống sẽ giữ ấm!" Nạp Lan Cẩn Niên nghiêm trang nói hươu nói vượn.
Bát công chúa cũng cảm thấy hành động của Thập Thất hoàng thúc có chút kỳ quái: "Thập Thất hoàng thúc, làm gì có gió? Lá cây trên cành cũng không nhúc nhích một chút! Ta cảm thấy nóng muốn chết!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn nàng một cái: "Gió do cung nữ của ngươi quạt đến!"
Bát công chúa: ”...'
Có sao?
Nàng còn ghét bỏ gió quá nhẹtI
Thanh Mai sửng sốt một chút, sau đó vội nói: "Nô tỳ đáng chết, nô tỳ không dám!"
Tại sao nàng lại không biết mình lợi hại như vậy?
Dùng quạt tròn quạt ra gió, còn quạt được đến chỗ Tuệ An quận chúa.
Ôn Noãn trừng mắt nhìn Nạp Lan Cẩn Niên, sau đó nói với Thanh Mai: "Không sao, ta không thấy có chút gió nào. Nếu như ngươi không mỏi tay, cũng quạt cho ta một chút gió đi!"
Ôn Noãn ngẩng đầu nhìn thoáng qua mặt trời đang treo trên cao, ánh sáng quá chói khiến nàng không thể mở mắt!
Nàng còn đang ngóng trông có chút gió thổi đến đấy, nóng muốn chết!
Bát công chúa cũng cảm thấy trời quá nóng: "Thanh Nịnh, ngươi cũng quạt cho Tuệ An quận chúa đi, thời tiết này thật sự quá nóng! Hiện tại chỉ mới là tháng tư, khi nào mới kết thúc đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận