Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1789: Ban Xong

Chuong 1789: Ban XongChuong 1789: Ban Xong
Ngày hôm sau An Bố Nhĩ và Bát công chúa cùng nhau dẫn theo On Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên đi thăm quan Lan Lăng quốc.
Mà An Bố Lãng và Đa Nhĩ Nhã biết được cũng muốn đi theo, nhưng đều bị An Bố Nhĩ từ chối.
Thậm chí sau đó Đa Nhĩ Nhã còn phát hiện, nàng ta không thể tùy tiện vào hoàng cung giống như trước nữa, phải xin chỉ thị của Quốc Vương, được chấp thuận mới được tiến cung!
Khi nàng ta bị ngăn cản lại thì đúng là sét đánh giữa trời quang!
Đáng tiếc những việc này mấy người Bát công chúa không biết.
An Bố Nhĩ dẫn theo Bát công chúa và Ôn Noãn, Nạp Lan Cẩn Niên đi dạo khắp nơi một chút, làm quen hoàn cảnh của Lan Lăng quốc.
Thuận tiện nhờ Tuệ An quận chúa chỉ dạy việc đồng áng cho Lan Lăng quốc.
Lần này Bát công chúa còn mang theo không ít hạt giống cây nông nghiệp lại đây. Hiện tại vẫn là mùa xuân, còn có thể tranh thủ thời gian gieo trông những cây nông nghiệp này, nàng muốn tìm một nơi để trồng.
Đoàn người bọn họ cùng ngồi một chiếc xe ngựa để tiện trò chuyện với nhau.
Lan Lăng quốc không quá lớn, nhưng lại giàu có, cho nên tất cả con đường đều được lót rất bằng phẳng, xe ngựa đi trên mặt đường sẽ không gập ghênh như đi trên sườn núi.
An Bố Nhĩ vừa đi, vừa giới thiệu phong tục tập quán của Lan Lăng quốc cho ba người bọn họ.
Mặc dù Lan Lăng quốc nhỏ, nhưng mấy người bọn họ cũng đi đến mấy ngày.
Ôn Noãn biết, Lan Lăng quốc nhiều sa mạc thiếu ruộng đất, lương thực cần phải mua của các quốc gia khác.
Phần lớn bá tánh đều sống dựa vào việc nuôi dưỡng lừa, ngựa, và lạc đà, cũng có nuôi một ít dê và bò.
Ôn Noãn phát hiện thực vật thường thấy nhất ở Lan Lăng quốc là lau sậy, hồ dương, cây liễu, cây bố ma, cam thảo, tuyết liên, táo đỏ và một số cây khác.
Lan Lăng quốc cũng có ruộng, chiếm năm phần trăm diện tích quốc gia, chủ yếu là trông tiểu mạch, bắp, lúa nước. Bởi vì thiếu dân cư, miễn cưỡng có thể tự cấp tự túc. Nhưng mà đa phần Lan Lăng quốc sẽ mua lương thực của các quốc gia khác về dự trữ, dù sao lương thực cũng là nên tảng của một quốc gia.
Thảo nguyên của Lan Lăng quốc chiếm diện tích khá lớn, cho nên ngành chăn nuôi rất phát triển.
Ôn Noãn cảm thấy Lan Lăng quốc ngoại trừ diễn tích nhỏ ra thì tất cả đều không tệ lắm.
Có thể nhìn ra công tác thống trị rất tốt.
Ôn Noãn cũng không có kiến nghị gì quá tốt, nàng không thể dạy bọn họ phương pháp cải tiến hạt giống.
Chỉ có thể kiến nghị bọn họ chủ trồng một ít rừng phòng hộ chống đỡ gió cát, đồng thời thông khí đất. Đề phòng đất đai bị sa mạc hóa.
Sau đó nàng dạy một số phương pháp ủ phân, có thể gia tăng độ phì nhiêu cho đất đai.
Sau khi bận rộn xong những việc này, Ôn Noãn biết Đa Nhĩ Nhã bị An Bố Nhĩ đề phòng, cũng bảo Bát công chúa đề phòng, nàng và Nạp Lan Cẩn Niên lập tức có ý định rời khỏi Lan Lăng quốc.
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên báo cho Bát công chúa cùng An Bố Nhĩ biết sáng mai bọn họ định rời đi.
Bát công chúa không nhịn được ôm lấy cánh tay Ôn Noãn: "Nhanh như vậy đã trở về sao? Ở lại nơi này chơi mấy ngày nữa đi!"
An Bố Nhĩ cũng nói: "Ở lại mấy ngày nữa đi, qua mấy ngày nữa là Bách Hoa tiết của Lan Lăng quốc, ngày đó sẽ rất náo nhiệt." On Noãn cười lắc đầu: "Không được, tháng sáu đại ca ta sẽ thành thân, ta phải lập tức trở về."
Nạp Lan Cẩn Niên đứng ở bên cạnh Ôn Noãn không nói gì, dáng vẻ như nương tử của ta nói trở về thì trở về!
Bát công chúa lắc lắc tay Ôn Noãn: "Ở lại mấy ngày đi! Ta chuẩn bị một ít thêm trang cho Tử Vận, cô thuận tiện mang về. Thấy bảo bách hoa tiết rất vui, ta cũng muốn xem một chút, nhưng không có cô ở đây thì ta cũng không dám yên tâm mà chơi!"
Ôn Noãn lắc đầu: "Cô cũng biết là từ trước đến nay ta không yêu thích náo nhiệt, thân thể của cô hiện tại đã rất tốt. Lại qua mấy ngày nữa là cũng đã qua ba tháng, chỉ cần chú ý nghỉ ngơi thì không có trở ngại gì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận