Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1816: Sao Ngươi Lại Ngồi Đây?

Chương 1816: Sao Ngươi Lại Ngồi Đây?Chương 1816: Sao Ngươi Lại Ngồi Đây?
Học sinh của Lâm Hoằng Hạo trải rộng thiên hạ, trong đó có không ít người tài, cũng có không ít người đảm nhiệm chức quan cao, đây là một thế lực không nhỏ, nếu hai người kia thành công trở thành học sinh Lâm Hoằng Hạo, vậy xem như đã dung nhập vào cái vòng đó, sau này trợ lực của bản thân lại càng lớn hơn nữa.
Hôm nay, hiếm khi Lâm Hoằng Hạo, người luôn sống tại huyện Ninh Viễn đến đây, hơn nữa còn ngồi cùng bàn, cơ hội tốt như thế, đương nhiên Tam hoàng tử sẽ không để lỡ, lập tức hỏi: "Lâm tiên sinh, ta có quen hai học sinh, học vấn không tệ, muốn Lâm tiên sinh chỉ điểm một chút cho bọn họ, không biết Lâm tiên sinh có sẵn lòng nhận thêm hai học sinh không?”
Lâm lão sờ râu, cười nói: "Quả nhiên Tam hoàng tử là người thích tích tài. Đáng tiếc lão phu tuổi lớn, không đủ sức lực, đã nói không nhận đồ đệ nữa, bây giờ ta đang dạy tiểu đồ đệ nhỏ tuổi nhất mà đôi khi cũng thấy bất lực tòng tâm. Hơn nữa còn đang quản lý một thư viện. Có đôi khi lão phu còn phải đến thư viện dạy học cho học sinh. Trong thư viện chúng ta năm nào cũng tuyển học sinh, mấy tiên sinh trong thư viện cũng rất có học vấn, học sinh mà Tam hoàng tử quen có thể đến thư viện báo danh tham gia cuộc tuyển chọn. Nếu vượt qua vòng loại được chọn vào thư viện, lão phu cũng có cơ hội chỉ điểm một vài điều."
Là từ chối sao?
Tam hoàng tử nghe thế, trong lòng không vui, là đang từ chối!
Từ lão nói thế thì thôi! Nhưng Lâm Hoằng Hạo cũng nói thết
Đừng tưởng rằng hắn không biết, lúc trước sở dĩ ba huynh đệ Ôn Thuần có thể trở thành đồ đệ của Lâm Hoằng Hạo, là do Thập Thất hoàng thúc đề cử, bây giờ bản thân đề cử hai người, thế mà ông ấy lại từ chối?
Một người hai người chẳng có ai đặt mình vào trong mắt!
Nhưng mà Lâm Hoằng Hạo cũng là đại nho đương thời, lại là con rể của Hàn đại học sĩ, hắn ta cũng không thể biểu lộ ra ngoài, liền cười nói: "Được, bổn hoàng tử sẽ bảo bọn họ đến thư viện học tập."
Nếu Lâm Hoằng Hạo bảo bọn họ đến thư viện ghi danh, vậy cứ để bọn họ đến thư viện học tập đi!
Cháu của Công Bộ thượng thư cũng đã đến tuổi đi học, vừa hay đưa sang đó học chung đi!
Như thế thì Công Bộ thượng thư lại càng thêm trung thành và tận tâm với mình.
Đấn lúc đó, để ba người bọn họ trực tiếp đi đến thư viện tham gia cuộc khảo sát, bản thân viết một bức thư để cử bọn họ, hơn nữa còn bảo bọn họ và tiên sinh tổ chức cuộc thi là Lâm Hoằng Hạo đã đồng ý chỉ điểm cho bọn họ, những tiên sinh trong thư viện chắc chắn sẽ cho rằng bọn họ là đệ tử mà Lâm Hoằng Hạo đã nhận, như thế là ván đã đóng thuyền, dù cho Lâm Hoằng Hạo muốn từ chối thì ông ấy cũng phải suy nghĩ xem thử có cần nể mặt hoàng tử là hắn ta hay không.
Tam hoàng tử vẫn hiểu mấy đại nho cổ hủ đó, bởi vì Tam hoàng tử đi con đường văn nhân nho nhã, những người này coi trọng đạo lý quân thần, hắn làm hoàng tử đương nhiên là quân.
Nếu chuyện đã bị làm ầm lên, mà cũng không phải chuyện trái đạo nghĩa gì, Lâm Hoằng Họa sẽ không và cũng không thể từ chối trực tiếp, nếu không sẽ vi phạm đạo quân thần.
Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên, Phong Niệm Trần, Âu Dương Hoài An, Ôn Thuần, Ôn Hậu, còn cả Ôn Lạc cũng đến.
Tất nhiên ba huynh đệ Ôn Thuần đến để ăn tiệc chung với tiên sinh của mình.
Nhưng thấy Tam hoàng tử cũng ở đây, trong lòng cảm thấy có hơi ngoài ý muốn.
Ôn Thuần nghĩ đến Tam hoàng tử là người thích vũ văn lộng mặc, nên cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Tam hoàng tử thấy Nạp Lan Cẩn Niên thì nhanh chóng đứng dậy hành lễ: "Hoàng chất gặp qua Thập Thất hoàng thúc!"
Hàn lão, Lâm lão, Từ lão cũng đứng dậy, chuẩn bị hành lễ với Nạp Lan Cẩn Niên. Nạp Lan Cẩn Niên nâng tay: "Ba vị tiên sinh không cần đa lễ, ngồi xuống đi!"
Ba người vẫn hành lễ.
Sau đó đám người Ôn Thuần cũng hành lễ với Tam hoàng tử, ba vị tiên sinh.
Tam hoàng tử cười miễn lễ.
Nạp Lan Cẩn Niên ngồi xuống, nhìn về phía Tam hoàng tử: "Sao ngươi lại ngồi ở chỗ này?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận