Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1832: Đúng Lúc Gắn Bó Keo Sơn

Chương 1832: Đúng Lúc Gắn Bó Keo SơnChương 1832: Đúng Lúc Gắn Bó Keo Sơn
Ngoại trừ tự tay làm một bộ quần áo cho các trưởng bối ra, Lương Tử Vận cũng chuẩn bị cho các vãn bối như Ôn Noãn.
Thậm chí còn không bỏ sót vãn bối một nhà ngoại tổ, nhị phòng và tam phòng.
Đầu là một bộ quần áo do chính tay nàng làm, chỉ là không có giày.
Ngô thị có thể nhìn ra được những bộ quần áo này đều là một người làm, có thể thấy được tấm lòng chân thành của nàng.
Làm nhiều quần áo như vậy cũng không dễ dàng.
Hôn kỳ của hai người tương đối gấp gáp, có lẽ Lương Tử Vận phải đẩy nhanh tốc độ, tranh thủ may vá cả ngày lẫn đêm mới làm được.
Nàng chân thành như vậy, đương nhiên người một nhà đều rất hài lòng về nàng.
Kính trà xong là đến thời gian dùng bữa sáng, bình thường các thế gia sẽ lập quy cũ với cô dâu mới, nhưng Ngô thị sẽ không làm những chuyện gây khó dễ cho con dâu như vậy, cho nên người một nhà cùng vây quanh một chiếc bàn tròn lớn ăn bữa sáng.
Lúc này Ôn Noãn mở miệng nói: "Đại ca, có phải ngày mốt huynh phải trở về tiền nhiệm không?"
Hiện tại tình hình ở biên cảnh Nạp Lan quốc đang khẩn trương, huyện mà Ôn Thuần cai quản lại là huyện lúc trước của Đông Lăng quốc, cho nên thời gian bốn tháng nghỉ kết hôn ban đầu đã không có.
Ôn Thuần gật đầu: "Ừm."
Hắn liếc nhìn Lương Tử Vận một cái, có chút áy náy, vốn là có nửa tháng bầu bạn với nàng.
Nhưng mà hiện tại chỉ có thể cùng nàng hồi môn, sau đó là phải lập tức rời đi.
Tối hôm qua hai người có bàn bạc một chút, Ôn Thuần là muốn Lương Tử Vận cùng đi nhậm chức với hắn, nhưng mà ở bên kia hắn rất bận, không có thời gian bầu bạn với nàng, nàng phải ở một mình trong hậu viện của nha môn, sẽ rất buồn. Hơn nữa Lương Tử Vận nói nàng là con dâu trưởng, phải ở lại Kinh Thành hầu hạ cha mẹ chồng, cho nên sau khi hai người thương lượng với nhau, bọn họ quyết định Lương Tử Vận sẽ ở lại Kinh Thành.
Ôn Noãn nhìn về phía Lương Tử Vận: "Đại tẩu, vậy còn tẩu thì sao? Tẩu đi theo đại ca muội đi nhậm chức hay sao? Hai người đã thương lượng với nhau chưa?”
Lương Tử Vận vẫn còn có chút không quen với xưng hô đại tẩu của Ôn Noãn, nàng đỏ mặt gật đầu: "Tối hôm qua tẩu và tướng công đã thương lượng với nhau, tẩu sẽ ở lại trong phủ chăm sóc cha mẹ."
Lấy chồng theo chồng, hai người là tân hôn, Lương Tử Vận cũng muốn đi theo Ôn Thuần đi nhậm chức.
Nàng biết hắn sẽ rất bận, muốn đi chăm sóc hắn, đây cũng được xem là trách nhiệm của thê tử.
Nhưng mà làm con dâu của người ta cũng có trách nhiệm của con dâu, đó là thay trượng phu ở bên cạnh tan hiếu với cha mẹ chồng.
Nhưng mà đối với Lương Tử Vận mà nói, ở lại kinh thành thì nàng cũng sẽ vẫn vui mừng, dù sao thì mỗi người trong Ôn gia đều rất dễ ở chung, lại có Ôn Noãn là bạn tốt ở đây, sau đó hiện tại cha mẹ mình cũng ở kinh thành, vậy thì mỗi ngày chắc cũng sẽ không khác lắm so với lúc trước khi xuất giá.
Cho nên Lương Tử Vận đều muốn cả hai, nhưng mà không thể đẹp cả đôi đường, đương nhiên trong lòng nàng vẫn là càng muốn cùng Ôn Thuần đi nhận chức hơn.
Ngô thị không nghĩ tới sau khi hai phu thê thương lượng xong lại quyết định để Lương Tử Vận ở lại kinh thành thay Ôn Thuần tẫn hiếu!
Bà nghe vậy thì nói: 'Chúng ta còn trẻ, cần gì phải có người chăm sóc, lại nói trong phủ cũng có nhiều hạ nhân, có bọn họ là đủ rồi. Tử Vận, nếu mà con muốn đi theo Ôn Thuần đi nhậm chức, không cần băn khoăn cha con cùng ta mà cứ đi đi, nếu mà con muốn ở lại kinh thành, thì ở lại. Việc này, xem tâm ý của con, cùng tính toán của hai phu thê các con."
Ôn Gia Thụy cũng gật đầu theo: "Đúng vậy, hiếu tâm của các con cha mẹ đã biết! Nhưng mà tạm thời còn không cần! Đến khi cần thì sẽ nói cho các con. Việc này, nương tử của Thuần nhi, chính con muốn như thế nào, thì làm như thế đi."
Ở trong suy nghĩ của Ôn Gia Thụy, làm gì có phu thê nào vừa mới tân hôn mà không muốn được ở bên nhau?
Lúc này đúng là lúc gắn bó keo sơn.
Lại nói, phu thê vừa mới vừa thành thân đã bị phân cách hai nơi, vậy thì đến bao giờ ông mới có thể ôm tôn tử tôn nữ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận