Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1833: Qua That La Van Tien Xuyen Tim

Chuong 1833: Qua That La Van Tien Xuyen TimChuong 1833: Qua That La Van Tien Xuyen Tim
Tuy rằng Ngô thị cùng Ôn Gia Thụy đều muốn Lương Tử Vận đi theo Ôn Thuần đi nhậm chức, như thế mới có thể nhanh chóng được ôm tôn tử tôn nữ, nhưng mà hai người cũng sẽ không ép buộc nàng đi, mà là tôn trọng sự lựa chọn của nàng.
Thật ra đi theo Ôn Thuần đi nhậm chức, vậy thì những ngày tháng trôi qua tất nhiên là không tốt như ở lại kinh thành. Trước khi Lương Tử Vận gả đến đây cũng là chân trâu bảo bối được người khác yêu thương ở trong lòng bàn tay, cho nên Ngô thị cùng Ôn Gia Thụy sẽ không ép buộc nàng, mà cứ để nàng muốn như thế nào thì như thế đó.
Vương thị cũng nói: "Đúng vậy, hai phu thê các con thương lượng xem, muốn như thế nào thì như thế, không cần băn khoăn chúng ta, khi nào chúng ta cần các con tẫn hiếu, sẽ nói cho các con! Hiện tại, các con nhanh chóng sinh hài tử, cho chúng ta ôm một cái, chúng ta sẽ rất vui mừng! Nhưng mà việc này cũng không phải vội vàng, nãi nãi chỉ hy vọng mau chóng ôm tằng tôn, nhưng mà tùy duyên! Tùy duyên!"
Vương thị sợ lời nói của mình khiến cho hai người áp lực, cuối cùng lại bổ sung một câu.
Lương Tử Vận cảm nhận được tình yêu cùng tôn trọng mà cả nhà dành cho mình, trong lòng cảm động, cười gật đầu: "Cảm ơn cha, nương, con đã biết, chúng con sẽ lại thương lượng lại."
Ôn Noãn cười tủm tỉm nói: "Đại tẩu, cha mẹ muội cùng nãi nãi có phải là cha mẹ chồng tốt nhất trong thiên hạ này hay không? Thâm minh đại nghĩa, săn sóc tỉ mỉ!"
Lương Tử Vận nghe vậy cười nói: 'Đúng vậy! Tốt nhất! Có thể trở thành con dâu của cha mẹ, là con có phúc!"
Mọi người đều cười.
Nhưng thật ra Ngô thị, Vương thị, Ôn Gia Thụy lại rất xấu hổ.
Ngô thị trừng mắt nhìn Ôn Noãn một cái: "Con ăn đồ của con đi! Nói nhiều như vậy làm gì?"
Ôn Noãn nói tiếp: "Đại ca muội thì sao? Có phải là tướng công tốt nhất trên đời này đúng không?"
Ôn Thuần nghe vậy, cũng nhìn về phía Lương Tử Vận.
Lương Tử Vận cứ thế đỏ mặt, cái này thì nàng biết trả lời như thế nào!
May mắn cũng không phải lần đầu tiên Ôn Noãn nói đùa với nàng, nàng phản ứng cũng nhanh, chớp chớp mắt, nghịch ngợm nói: "Hiện tại xem ra tất nhiên là tốt, vê sau còn phải chờ nghiệm chứng!"
Ôn Noãn lập tức nói: "Đại ca, nghe thấy chưa? Ca vẫn phải luôn nỗ lực nhé!"
Ôn Thuần nghiêm túc gật đầu: "Ta sẽ luôn nỗ lực!"
Cả nhà lại cười.
Sau khi ăn cơm xong, Ôn Thuần mang theo Lương Tử Vận đi dạo khắp nơi trong phủ một chút.
Ôn Noãn trở về viện của mình, tiếp tục sửa sang lại những bức họa đó.
Hoàng cung, Ngự Thư Phòng
Hôm nay Nạp Lan Cẩn Niên khó có khi lại vào triều sớm, sau khi hạ triều, Hoàng Thượng gọi hắn lại.
Hoàng Thượng nhìn Nạp Lan Cẩn Niên ngồi không ra ngồi nằm không ra nằm ở trên ghế bành, tức giận nói: "Tối hôm qua đệ lại đi Quốc Phật Tự? Nghe chủ trì nói, đây đã là lân thứ sáu? Đây là đệ muốn ở kinh thành thì mỗi tháng đều phải xông vào một lần hay sao?"
Nạp Lan Cẩn Niên lạnh nhạt trả lời: "Hoàng huynh có quy định không thể đi không?" Hoàng Thượng bị nghẹn một chút, tức giận nói: "Chủ trì viết tấu chương lên, làm trẫm nói với đệ, ông ấy rất bận, đừng khiến cho ông ấy mỗi ngày đều phải bặc tính một chút, xem buổi tối đệ có đi nhìn lén ngày kia được không! Còn tận ba tháng nữa, đệ gấp cái gì?"
Nạp Lan Cẩn Niên lười phải cùng Hoàng Thượng thảo luận chuyện này, nói thẳng: "Hoàng huynh lại không có nữ tử mà mình yêu thích chờ cưới, đương nhiên hoàng huynh không vội!"
Đừng tưởng rằng hắn không thấy hoàng huynh đang có cái chủ ý gì?
Đây là nghĩ chờ mình thành thân xong, sẽ thuận tiện lên làm Thái Thượng Hoàng?
Nghĩ cũng đừng nghĩ
Cho nên mình đính hôn, cần phải chọn ngày đẹp, tất cả ngày đẹp đều là dựa theo lễ tiết của đế vương mà làm!
Cho dù lúc trước không hề suy nghĩ cẩn thận, hiện tại Nạp Lan Cẩn Niên cũng đã nhìn ra.
Hắn còn muốn cùng tiểu nha đầu trải qua những ngày tháng thần tiên nữa!
Ai muốn bị vây ở trong hoàng cung này?
Hoàng Thượng: ”...'
Đau lòng!
Không đúng, quả thật là vạn tiễn xuyên timI
Cut di
Bạn cần đăng nhập để bình luận