Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1834: Cut Di

Chuong 1834: Cut DiChuong 1834: Cut Di
Quathat khong can nguoi hoang de nayl
Nạp Lan Cẩn Niên có chuyện muốn nói với Hoàng Thượng: "Ngày hôm qua khi trưởng tử của An Quốc Công phủ thành thân, con chó mà Tuệ An quận chúa nuôi đã nhặt được một cây thoa đuôi phượng của Hoàng quý phi tiên triều. Con chó kia tìm được chủ nhân của chiếc thoa đuôi phượng kia, nhưng mà đối phương không thừa nhận, chuyện này Tuệ An quận chúa đã giao cho Thuận Thiên phủ doãn tới tìm kiếm người mất của."
Nạp Lan Cẩn Niên nói như vậy là nói cho Hoàng Thượng, Ôn Noãn biết xuất xứ của chiếc thoa đuôi phượng nên muốn tránh bị nghỉ ngờ.
Việc này, ngày hôm qua Thuận Thiên phủ doãn trở lại nha môn, tra xét một chút tư liệu đã chứng thực chiếc thoa đuôi phượng kia chính là vật phẩm trong cung tiền triều, đã lập tức thượng tấu một phần tấu chương cho Hoàng Thượng.
Dù sao thì việc này liên quan đến quốc khố tiền triều, xem như thật vất vả mới có chút manh mối.
"Việc này tram đã biết! Khi Thuận Thiên phủ doãn phái người đi bắt người, nghe nói người nọ đã chạy suốt đêm?”
Hoàng Thượng đã biết mọi chuyện từ đầu đến cuối, ông ấy còn than thở Tuệ An quận chúa thật sự thông minh, hơn nữa biết đúng mực.
Ở trước mắt bao người tìm kiếm chủ nhân của chiếc thoa đuôi phượng kia, làm am đến mức mọi người đều biết, sau đó lại hào phóng cho Thuận Thiên phủ doãn tới tìm người mất của, về sau mọi người sẽ không còn tin lời đồn kia nữa.
Hoàng Thượng cũng biết bản lĩnh của con chó mà Ôn Noãn nuôi kia, nghe nói là vợ của lang ái khanh, học được bản lĩnh từ lang ái khanh.
Còn giúp Thuận Thiên phủ doãn phá án vài lần!
Thật sự không tồi, trong lòng Hoàng Thượng nghĩ có nên phong cho Tiểu Bạch một cái chức quan, thuận tiện phong cho cái cáo mệnh, về sau làm tốt nhiệm vụ triều đình.
Để những cáo mệnh phu nhân trong triều chỉ có danh hiệu cáo mệnh, lại không làm được một chút chính sự nào kia phải xấu hổ một chút.
Nạp Lan Cẩn Niên: "Người của hoàng đệ đang thẩm vấn."
Hoàng Thượng cũng không thấy ngạc nhiên: "Thẩm vấn ra cái gì không?"
Người hoàng đệ này thâm tình giống như mình, nhưng mà hắn chỉ chung tình với một người, còn mình lại không chung tình.
Không đúng, nếu mà mình cưới được nữ tử mà mình yêu, cũng có thể chung tình với một người! Hoàng Thượng nghĩ thầm.
"Không biết, không phải hoàng huynh bảo thần đệ vào triều sớm sao?"
Đã biết tối hôm qua hắn đi tới Quốc Phật Tự, thế mà sáng sớm tỉnh mơ lại quấy nhiễu người đang trong giấc mộng, phái người tới bảo hắn đi thượng triều, còn muốn cho người ngủ hay không?
Hoàng Thượng: '..."
"Cút đi!"
"Thân đệ cáo lui. Vừa lúc chắc là Tuệ An quận chúa đã bảo người đưa đồ ăn sáng đến Cẩn Vương phủ!" Lần này Nạp Lan Cẩn Niên thật sự đứng lên, hành lễ, sau đó rời đi. Hoàng Thượng chỉ còn thiếu chút nữa là đã cầm bát trà trong tay ném về phía hắn!
Lại lần nữa cảm thấy vạn tiễn xuyên tim!
Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên rời khỏi hoàng cung, trực tiếp đến địa lao của Hình Bộ.
Cái địa lao này tuy rằng thiết lập tại Hình Bộ, nhưng mà lại là nơi chuyên dụng của Nạp Lan Cẩn Niên.
Thủ vệ canh giữ ở bên ngoài địa lao thấy hắn, lập tức cung kính hành lễ: "Ti chức gặp qua Cẩn Vương điện hạ."
Sau đó lập tức mở cửa ra.
Cửa sắt đen dày nặng vừa mở ra, một mùi máu tươi dày đặc truyền đến.
Mặt Nạp Lan Cẩn Niên không biểu cảm đi vào, sau đó đi từng bước xuống bậc thang.
Cái địa lao này rất lớn, bên trong được thiết kế rất nhiều hồ nước, ước chừng có khoảng hai mươi cái.
Trong đó có mấy cái hồ nước dùng xích sắt trói buộc người, một đám cả người đều có vết máu khô cạn, không nhìn ra dung mạo vốn có, cũng không biết là có thân phận gì.
Hồ nước phía dưới bọn họ đỏ như máu, nhiễm từng trận khí lạnh.
Mấy người kia đã chỉ còn một hơi thở, ở chỗ này muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.
Những người này đều là mật thám của các quốc gia.
Ngoài ra có mấy cái ao có nước đang quay cuồng, hơi nước bốc lên hôi hổi.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn cũng không thèm nhìn bọn họ một cái, trực tiếp đi qua hồ nước luân phiên nóng lạnh, đi tới một gian nhà ở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận