Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1837: Can Vuong Anh Minh

Chuong 1837: Can Vuong Anh MinhChuong 1837: Can Vuong Anh Minh
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Đại nhân có thể phái người điều tra một chút người hầu hạ bên cạnh tam cô nương con vợ lẽ Quách gia kia là ai, thân nhân người hầu hạ nàng có ai, từng ở tướng quân phủ đảm nhiệm chức vụ gì, những hạ nhân đó đã đi đâu.”
Ngày đó Quách gia bị tru chín tộc, cũng không phải thật sự toàn bộ người đều bị chém, có rất nhiều người hầu, còn có người có địa vị thấp hèn ở trong phủ đều bị bán đi.
Ánh mắt Thuận Thiên phủ doãn sáng lên: "Cẩn Vương anh minhI"
Quách lão Đại tướng quân cùng Quách đại tướng quân vô cùng phân biệt đối xử với con vợ cả cùng con vợ lẽ, nữ tử con vợ lẽ trong Quách gia ở tướng quân phủ có thể nói là không có địa vị, đều là dùng để gả cho một vài binh lính, lấy lòng một vài võ tướng mà thôi.
Nếu tam cô nương con vợ lẽ kia có thể được nhiều đồ có trong quốc khố tiền triêu có giá trị liên thành như vậy, dựa vào tác phong của Quách gia, tất nhiên không phải trưởng bối ban thưởng cho nàng ta, có thể là nàng ta trộm lãy.
Mà nàng ta có thể trộm được, tuyệt đối là có người âm thầm giữ số bạc đó, hoặc là có người vận chuyển những thứ đó giúp nàng.
Lúc này sư gia chỉ huy hai bộ khoái nâng một cái rương gỗ lớn ra.
Quách gia thật đúng là thế gia trăm năm, những quyển sách đăng ký sản nghiệp đó cũng đầy một rương lớn.
"Bẩm Cẩn Vương, đại nhân, sổ sách đăng ký sản nghiệp trăm năm của Quách gia đều ở chỗ này."
Nói xong thì ông ấy mở rương gỗ ra.
Một mùi hương cổ xưa tỏa ra.
"Đi lấy ra quyển sách đăng ký sản nghiệp tại kinh thành cùng các huyện gần kinh thành. Những quyển sách cùng sổ sách đó sửa sang lại dựa theo khoảng cách từ gần đến xa so với kinh thành." Nạp Lan Cẩn Niên dặn dò.
"Dạ!" Sư gia cùng bộ đầu lập tức bắt đầu sửa sang lại.
May mắn những sổ sách cùng quyển sách đó đều là dựa theo sản nghiệp các nơi để đăng ký, đã được sắp xếp lại vô cùng có trật tự, bọn họ sửa sang lại cũng không tính quá khó.
Rất nhanh bọn họ đã sửa sang lại ra mấy quyển ở kinh thành, cùng các huyện cạnh kinh thành, trong đó có một quyển là một cái thôn trang của huyện Thanh Hà.
Nạp Lan Cẩn Niên cầm lấy để xem.
Phủ doãn Thuận Thiên cũng cầm lấy một quyển để xem.
Lúc này Đại Lý Tự Khanh cùng Hình Bộ thượng thư cũng phụng hoàng mệnh tiến đến cùng Thuận Thiên phủ doãn cùng nhau tra lại chuyện quốc khố tiền triều.
Khi hai người đi vào đã thấy trên đất đều là sổ sách, lại thấy Nạp Lan Cẩn Niên cũng ở đây.
Bọn họ vội hành lễ với Nạp Lan Cẩn Niên.
Nạp Lan Cẩn Niên lạnh nhạt nói: "Miễn lễ."
Đại Lý Tự Khanh nhìn thoáng qua sổ sách trên mặt đất: "Day là đang tra sổ sách Quách gia sao?"
Thuận Thiên phủ doãn: "Tra sản nghiệp trăm năm của Quách gia. Quốc khố của tiền triều có thể không có ở Giang Hoài phủ, rất có khả năng là ở gần kinh thành!"
"A?" Hình Bộ thượng thư kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Nạp Lan Cẩn Niên: "Nếu hai vị đại nhân đã tới thì cùng nhau tra một chút đi!" Hai người vội lên tiếng: "Dal"
Nạp Lan Cẩn Niên nói xong, buông sổ sách về thôn trang của huyện Thanh Hà xuống.
Quyển sổ sách này ghi chép lại sản lượng mỗi năm của thôn trang, thôn trang này là do Quách gia mua từ mười năm trước, sản lượng mỗi năm đều không tôi.
Cái thôn trang này cách kinh thành rất gần, hơn nữa thôn trang này gần đường lớn, chuyện gì cũng đều dễ dàng bại lộ trước mặt người khác.
Nạp Lan Cẩn Niên cũng có cái thôn trang ở gần đó, hắn đoán chắc là không phải cái thôn trang này.
Nạp Lan Cẩn Niên không tiếp tục cầm lấy một quyển, hắn nhìn mọi người đang phân loại sửa sang lại, trong lòng lại nghĩ:
Nếu hắn là Quách lão Đại tướng quân, sẽ giấu số bạc đó ở nơi nào?
Tất nhiên không phải là cửa hàng, thôn trang trên danh nghĩa của Quách gia.
Tuy rằng không phải trên danh nghĩa của Quách gia, nhưng mà nhất định là âm thâm thuộc về Quách gia.
Sản nghiệp ngầm cũng sẽ có tiền lời, có tiền lời thì tất nhiên sẽ có sổ sách.
Cho nên Nạp Lan Cẩn Niên mới có thể bảo người điều tra sản nghiệp cùng sổ sách danh nghĩa Quách gia trăm năm nay.
Nói như vậy, sản nghiệp của thế gia đại tộc, cho dù là bán đi thì cũng sẽ có đăng ký qua.
Sau đó lại phối hợp với điều tra ngầm, là có thể tra ra những thôn trang đó thật ra là giả vờ bán đi.
Rất nhiều năm trước Quách gia đã bán mấy cái thôn trang, lấy cớ là vì đặt mua quần áo mùa đông cho các binh lính của triều đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận