Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1852: De Ta Di Xem

Chương 1852: De Ta Di XemChương 1852: De Ta Di Xem
Trên đỉnh đầu vang lên một giọng nam trầm thấp, Lâm Đình Nhã lúc này mới tỉnh táo lại, sau đó nàng ấy nhận ra cử chỉ của cả hai rất thân mật.
Nàng ấy vội vươn tay đẩy tay của của thế tử Ninh vương ra, sau đó nàng ấy lui về sau vài bước, đỏ mặt, cúi đầu nói: "Thần nữ không sao. Cảm ơn thế tử đã ra tay giúp đỡ, Thần nữ, thần nữ xin lỗi!"
Nói xong nàng ấy chạy đến chỗ Ôn Noãn.
Thế tử Ninh vương nhìn thoáng qua tay của mình, rồi lại nhìn bóng dáng đã chạy đi của Lâm Đình Nhã, hắn hơi nhíu mày: Dường như hắn có hơi mạo phạm?
Thất hoàng tử lúc này đi đến, cười trêu nói: "Thế tử Ninh vương của chúng ta cũng biết anh hùng cứu mỹ nhân!"
Lâm Đình Nhã cũng rất đẹp, đáng tiếc, hắn lại thích vẻ đẹp tuyệt trần! Tựa như Tuệ An quận chúa vậy.
Lâm Đình Nhã chỉ có thể được xem là nhan sắc trung bình.
Thế tử Ninh vương liếc mắt một cái: "Ngươi không đi sắp xếp chướng ngại vật nữa à? Không muốn thắng sao?"
Nói xong hắn còn lách qua Thất hoàng tử đi trở về trên đường đua.
"Sắp xếp, tất nhiên đã sắp xếp!" Thất hoàng tử lập tức chạy về.
Cho dù mình không thắng được thì hắn cũng muốn thiết kế chướng ngại vật khó nhất, để cho dù hắn có thua thì cũng không trông quá mất mặt!
Thế tử Ninh vương đi đến trên đường chạy, vào lúc xoay người cầm lấy lan can một chút, hắn mơ hồ ngửi thấy một mùi hương, sau đó hắn lại nghĩ đến sự mềm mại vừa bổ nhào trên người mình.
Hắn vô thức liếc nhìn về phía Lâm Đình Nhã một cái, hắn nhíu mày, có lẽ là do bản thân hắn đã quá lâu không đi tìm thông phòng.
Hắn chỉ lắc đầu, đẩy lui suy nghĩ xa xôi trong đầu.
Ôn Noãn bước đến trước mặt Lâm Đình Nhã: "Đình Nhã tỷ tỷ, tỷ muốn chạy thật nhanh đến chỗ muội là để nói chuyện gì?”
Đương nhiên là Ôn Noãn cũng thấy được Lâm Đình Nhã suýt nữa đã té ngã, nhưng đã được thế tử Ninh vương đỡ được.
Mỗi ngày bọn họ đều đến trong phủ của nàng để ăn cơm, xem như cũng quen biết, thế tử Ninh vương ra tay cứu nàng ấy, Ôn Noãn cũng cảm thấy rất bình thường.
Lâm Đình Nhã nghi ngờ Ôn Hinh có thai, vừa rồi Ôn Hinh lại cưỡi ngựa, vốn dĩ trong lòng nàng đang cảm thấy lo lắng nên đã không còn sự xấu hổ vừa rồi, nàng ấy sốt ruột nói: "Bụng của tẩu tử hơi đau, kỳ kinh của tẩu ấy cũng đã trễ ba ngày rồi!"
Ôn Nhiên cả ngày nghiên cứu y thuật, Ôn Noãn thì rất hiểu y thuật, Lâm Đình Nhã ở phủ An quốc công lâu như vậy, đôi lúc cũng sẽ xem một vài cuốn sách y học đơn giản, cũng từng nghe Ôn Noãn nói qua chuyện Bát công chúa có thai, cho nên đối với chuyện nữ tử có thai cũng biết một chút.
Ôn Noãn nghe vậy thì trên mặt hiện lên nét bất ngờ: "Để ta đi xeml"
Sau đó cả hai nhanh chóng chạy tới.
Nạp Lan Cẩn Niên vẫn luôn để ý đến Ôn Noãn, thấy nàng vội vàng như vậy thì hắn cũng khá ngạc nhiên, sau đó lại nhìn theo về phía đình.
Nghĩ đến có lẽ là thân thể Nhị tỷ của tiểu nha đầu khó chịu!
Nên hắn cũng không đi qua cùng.
Ôn Noãn chạy khá nhanh, thoáng chốc đã đến bên cạnh Ôn Hinh. Ôn Nhu thấy nàng đến gần, nhân tiện nói: "Ôn Noãn, bụng của Hinh nhi không thoải mái, muội xem giúp muội ấy đi."
Ôn Noãn gật đầu ngồi xuống: "Nhị tỷ, tỷ cho muội xem mạch của tỷ!"
Ôn Hinh thấy Ôn Noãn chạy nhanh nên thở có hơi gấp, vì vậy nàng nói: 'Muội nghỉ ngơi trước một chút đã!"
Ôn Nhu lấy chiếc khăn lau mồ hôi trên trán của Ôn Noãn.
Ôn Noãn mỉm cười: "Không sao, muội sẽ không bắt sai mạch đâu!"
Nói xong, tay của nàng đã đặt lên trên mạch của Ôn Hinh.
Ôn Nhu nhẹ nhàng lau mồ hôi cho Ôn Noãn, mọi người đều im lặng.
Lâm Đình Nhã còn đang cố gắng chạy vê.
Trong chốc lát, Ôn Noãn đã thu tay về, vẻ mặt u ám.
Vẻ mặt của Ôn Nhu và Ôn Hinh đều căng thẳng, đồng thanh nói: "Sao rồi?"
Ôn Noãn nhíu mày.
Trong lòng hai người căng thẳng một chút.
Nhíu mày là có ý gì?
Ôn Noãn thấy hai người căng thẳng như vậy, nàng nở nụ cười, nói: "Chúc mừng Nhị tỷ, chúc mừng tỷ đã được làm nương! Tỷ có thai rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận