Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1868: Vì Sao Lại Đè Ép Mình?

Chương 1868: Vì Sao Lại Đè Ép Mình?Chương 1868: Vì Sao Lại Đè Ép Mình?
Ngón tay thon dài của Lâm Đình Hiên dừng lại ở một điểm nào đó: "Các ngươi cảm thấy có khi nào quân địch đã biết chúng ta đoán được bọn họ có mai phục, sau đó làm kế sách ứng đối không? Có đôi khi quá dễ dàng tìm hiểu được tình hình quân địch cũng là một loại mai phục."
Trong lòng mọi người run lên, cũng đúng!
Gương mặt của Đường Kính cứng đờ, hắn âm thầm nắm chặt nắm tay, cười nói: "Chúng ta nghe xem Lâm tướng quân có kế sách vẹn toàn gì nào."
Người là hắn phái đi tìm hiểu đến tin tức, hiện tại lại nói tình hình quân địch kia có khả năng là giải
Chẳng lẽ là lo lắng công lao lần này sẽ bị mình chiếm phần lớn hơn, cho nên cố ý phủ định ý kiến của mình?
Nhưng mà hắn là chủ tướng, chiến sự thắng lợi, công lao lớn nhất đều thuộc về hắn, đây là chỗ lợi lớn nhất chủ tướng.
Vì sao hắn lại muốn đè ép mình!
Trong lòng Đường Kính không vui lắm!
Hắn ta muốn nghe xem hắn có kiến nghị gì tốt hơn.
"Lần này tướng quân lãnh binh của Nam Cương quốc là Trương Kính Trung, có tiếng dụng binh cẩn thận, tâm tư kín đáo, thích ra ky binh! Đương nhiên hắn ta sẽ suy nghĩ lần này nếu Đường phó tướng của chúng ta mang binh từ nơi này vòng qua Kỳ Linh Sơn tiến vào rừng nhỏ phía sau, như vậy hắn ta sẽ bố trí mai phục ở đỉnh núi này. Chỉ cần chúng ta đi ngang qua, tất nhiên sẽ không trốn khỏi mai phục của bọn họ."
Lúc này Cường Tử mở miệng nói: "Tướng quân, tôi đã tìm hiểu rồi, ở vị trí này không có quân địch, cũng không bố trí cục đá mai phục linh tinh."
"Người Nam Cương am hiểu dùng độc, mai phục không nhất định phải là cục đá giống chúng ta. Vì để ngừa vạn nhất, Đường phó tướng, ngươi mang theo 3. 000 binh mã vòng qua Kỳ Linh Sơn, từ sơn cốc này đi qua, phá hư quân địch mai phục, Trương phó tướng, ngày mai ngươi mang 5. 000 binh mã đi vào từ phía nam Kỳ Linh Sơn." Lâm Đình Hiên chỉ vào bản đồ, nói.
Đường Kính nghe vậy, nhịn không được mà ngắt lời của Lâm Đình Hiên, chỉ vào vị trí nào đó trên bản đồ: "Lâm tướng quân, không phải vừa rồi ngươi nói có khả năng quân địch sẽ mai phục ở chỗ này hay sao? Hiện tại vì sao ngươi lại phái Trương phó tướng đi vào từ chỗ này."
Mọi người đều không rõ nguyên do nên nhìn Lâm Đình Hiên.
Lâm Đình Hiên cũng không có khả năng giải thích rõ ràng với bọn họ, rốt cuộc đây là Tiểu Hắc tìm hiểu được.
Hắn nhàn nhạt nói: "Không phải ngươi đã gặp được quân mai phục ở bên này rồi hay sao, đương nhiên bọn họ sẽ tìm mọi cách cho các ngươi trúng mai phục, cho nêm quân địch sẽ không ngờ còn có người của chúng ta đi vào từ nơi này, vậy thì chỗ mai phục này có gì đáng sợ?"
Đường Kính còn muốn nói cái gì đó, Lâm Đình Hiên đã nói: "Thời gian không nhiều lắm, nghe bổn tướng nói xong, không được ngắt lời của ta!"
Đường Kính: ..."
Hắn ta không khỏi nắm chặt nắm tay, thật sự tức điên người!
Làm hắn ta dân 3000 binh mã vòng đi xa như vậy còn không phải là làm bậy sao?
Lâm Đình Hiên nói tiếp: "Trương phó tướng mang theo 5. 000 binh lính, sau khi vượt qua Kỳ Linh Sơn thì binh chia thành hai đường..."
Mọi người nghe vậy đều cảm thấy trước mắt sáng ngời: "Tướng quân anh minh! Tướng quân là muốn dẫn tất cả quân địch đều vào chính vị trí bọn họ bố trí mai phục sao? Làm cho bọn họ tự mình trúng mai phục của chính mình?"
Lâm Đình Hiên gật đầu: "Không sai, đến lúc đó ta sẽ mang theo đại quân thừa thắng xông lên, sau đó chúng ta lại trước sau hội hợp, giết quân địch không chừng một manh giáp nào!"
Trương phó tướng lập tức nói: 'Lâm tướng quân suy xét quá chu toàn, như vậy chúng ta không cần lo lắng nơi đó có mai phục hay không!"
Trong lòng Đường Kính lại cảm thấy đây là làm điều thừa, không phải người hắn phái đã nói không nhìn thấy có mai phục ở nơi đó hay sao!
Làm cho mình vòng đi xa như vậy, chậm trễ bao nhiêu việc!
Nhưng mà hắn ta không nói ra, đến lúc đó đánh lên, mọi người sẽ biết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận