Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1869: That Phien

Chuong 1869: That PhienChuong 1869: That Phien
Lâm Đình Hiên vẫn luôn dặn dò nhiệm vụ và những điều cần chú ý với các phó tướng, sau đó bảo bọn ho lập tức mang binh xuất phát.
Lâm Đình Hiên lại gọi tới hai gã binh lính, bảo bọn họ trộm chạy đến hậu phương của quân địch, đốt hai nơi cất chứa lương thảo của quân địch!
Sau khi an bài xong những việc này thì trời đã sáng, loáng thoáng có tiếng tù và và tiếng trống vang lên, quân địch đã tới khiêu khích!
Lâm Đình Hiên mặc vào áo giáp dày nặng, cầm lấy trường thương, đi ra lều lớn.
Rất nhanh đã nổi lên tiếng trống vang rung trời, tiếng chém giết cũng vang lên.
Buổi sáng ngày thứ ba là Tiểu Hắc bay vê đến phủ An Quốc Công.
Ôn Noãn đang trồng thảo dược ở vườn thuốc sân sau, đều là một ít thảo dược chữa thương.
Vườn thuốc này là vườn thuốc tư nhân của nàng, ai cũng không được tiến vào.
Hiện tại ngày nào nàng cũng dùng mây tía thúc giục thảo dược phát triển.
Thấy Tiểu Hắc trở về, Ôn Noãn lập tức rửa sạch tay, tiếp nhận lá thư dưới cánh của Tiểu Hắc, xoa đầu của của nó: 'Vất vả Tiểu Hắc, tự mình đi vào phòng bếp tìm đồ ăn đi!"
Tiểu Hắc vỗ cánh một chút, sau đó bay đi, nó quá đói bụng!
Sau khi Ôn Noãn nhìn thư xong thì lập tức gọi Tử Uyển tới, bảo nàng đưa thư cho Ôn Hinh ở phủ tướng quân, sau đó nàng lại cầm hai lá thư khác trèo tường đi phủ Cẩn Vương tìm Nạp Lan Cẩn Niên.
Chỉ là Ôn Noãn vừa nhảy từ trên tường xuống mới nhớ ra Nạp Lan Cẩn Niên đã rời khỏi kinh thành, đi huyện lân cận điều tra tung tích của quốc khố tiền triều.
Nàng chỉ có thể trèo tường trở về, thay một thân cung trang, tiến cung cầu kiến Hoàng Thượng.
Mặc dù việc này không được xem là tình hình quân sự khẩn cấp, nhưng mà chỉ cần là quân tình, nhận được thì phải lập tức báo cáo cho Hoàng Thượng.
Rốt cuộc tình hình quân sự này vốn dĩ cũng là gửi cho Hoàng Thượng.
Hoàng Thượng cũng biết Nạp Lan Cẩn Niên nuôi dưỡng một con thần ưng.
Hoàng Thượng đang ở Ngự Thư Phòng, vừa phê duyệt tấu chương của quan phủ địa phương trình lên, vừa chờ Hộ Bộ thượng thư đến.
Mùa hè đã đến, các nơi phương nam xảy ra lũ định kỳ, khu vực duyên hải cứ ba ngày hai đầu lại nổi lên gió to bão lớn, hôm nay khu vực bình nguyên nơi này ngập đê, ngày mai ruộng tốt ở nơi đó bị ngập úng, làm hư hại nhà cửa.
Đều là xin triều đình phát bạc cứu tết
Triều đình đã phát ra mấy chục vạn lượng bạc cứu tế và rất nhiều lương thực ra ngoài, nhưng vẫn chưa đủ.
Lại nói thời gian này đúng là thời điểm một ít địa phương phía phương nam trồng cây vụ hè, lúc này ruộng tốt bị ngập úng, đương nhiên lương thực sẽ bị giảm sản lượng.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, dù quốc khố còn nhiều bạc, tồn lương có nhiều đến mức nào thì cũng đều bị đào rỗng!
Hiện tại còn đang đánh giặc đói
Hoàng Thượng vô cùng đau đầu!
Năm nay thật đúng là thời buổi rối loạn. Nếu biết sớm thì lúc trước đã không xây ngoại thành, sau đó Hoàng Thượng lại nghĩ đến, hình như xây dựng ngoại thành, quốc khố cũng không bỏ ra bao nhiêu bạc.
Nhưng mà nếu không xây dựng ngoại thành, ông cũng có thể mượn một chút bạc của Thập Thất hoàng đệ.
Hiện tại có lẽ Thập Thất hoàng đệ cũng không còn bao nhiêu bạc đúng không?
Thật phiền!
Hy vọng Bắc Minh quốc, Đông Lăng quốc và Tây Hoa Quốc đều ngoan ngoãn một chút.
Còn có hy vọng mùa hè này mau chóng trôi qua. Mùa thu mau đến đây, như vậy thì sẽ có rất nhiều nơi bắt đầu thu hoạch lương thực mới.
Hoàng Thượng nhịn không được mà oán giận cùng Lâm công công: "Trâm không rõ tại sao bạc lại vẫn luôn không đủ dùng như vậy!"
Lâm công công thấy dáng vẻ đau đầu của Hoàng Thượng, trong lòng vô cùng đồng tình.
Ông ấy cũng biết Hoàng Thượng chỉ oán giận mà thôi, ông ấy không cần đáp lời.
Chỉ hy vọng Hộ Bộ thượng thư mau tới đây, phân ưu một chút với Hoàng Thượng đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận