Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1871: Lại Tới Nữa

Chương 1871: Lại Tới NữaChương 1871: Lại Tới Nữa
Lúc này Hoàng Thượng thật sự rất vui mừng: "Gần đây biên cảnh không an bình, phương nam lại có lũ lụt nghiêm trọng, bạc cứu tế phát ra hết lần này đến lần khác! Sau đó giá lương thực và thuốc trị thương đều tăng theo từng ngày, chờ lũ lụt này trôi qua còn dễ xuất hiện ôn dịch, tram đều sắp phiền chết rồi! Hiện tại cuối cùng cũng có một tin tức tốt. Thu hồi được Kỳ Linh Sơn, ngọn núi này có rất nhiều thảo dược, thiết nghĩ chắc là có thể giảm bớt một chút vấn đề về thuốc trị thương."
Việc này Ôn Noãn cũng nghe Ôn Gia Thụy nói, Ôn Gia Thụy làm ở Hộ Bộ, cả ngày đều bận rộn những việc này.
Chỉ là Hoàng Thượng ký thác hy vọng vào Kỳ Linh Sơn, giờ phút này chỉ sợ trên Kỳ Linh Sơn cũng chẳng còn bao nhiêu thuốc trị thương, tướng sĩ Nam Cương quốc cũng không phải kẻ ngốc.
Kỳ Linh Sơn bị bọn họ đoạt lại, chiếm lĩnh một thời gian, chỉ sợ người ta đã lấy sạch thảo dược ở đây rồi.
Rốt cuộc hai quân giao chiến đều sẽ có người bị thương, cần dùng dược liệu chữa trị vết thương.
Ôn Noãn cười an ủi nói: "Thần nữ có một cái thôn trang, chuyên trồng thảo dược, ngoài ra nhị bá của thần nữ mở hiệu thuốc, vừa lúc trước đây không lâu có nhập về khá nhiều thuốc trị thương từ thương nhân bán dược liệu của Nam Cương quốc, ông ấy biết biên cảnh có chiến sự, giờ phút này lại khó mua dược liệu cho nên đã viết thư tới nói bằng lòng quyên tất cả thuốc trị thương đó cho binh lính ở tiền tuyến."
Hiệu thuốc thật sự có một đám thuốc trị thương, gần đây Ôn Noãn cũng tranh thủ thời gian trồng thảo dược.
Hoàng Thượng nghe vậy, trong lòng rất cảm động: "Một nhà Tuệ An quận chúa đều là người trung nghĩa! Nạp Lan quốc có những người trung nghĩa này thì an tâm rồi!"
Ôn Noãn cười, tiếp tục nói: "Nhị bá nói quốc gia hưng vong, mọi người đều có trách nhiệm, ông ấy chỉ góp một phần sức lực nhỏ bé mà thôi. Nhưng mà hiện tại quan hệ giữa các quốc gia đang căn thẳng, một hai năm kế tiếp chỉ sợ sẽ rất khó mua được thuốc trị thương từ các quốc gia khác, cho dù có thể mua được thì giá cả cũng rất cao. Thần nữ cho rằng chúng ta nên tự lực cánh sinh, cổ vũ bá tánh trông nhiều thảo dược một chút mới thỏa đáng! Cho dù không dùng được, Nạp Lan quốc có thể tự lực cánh sinh về dược liệu, cũng coi như là lo trước khỏi hoạ.”
Dù sao thiên hạ đã có dấu hiệu đại loạn, rất nhiều chuyện cần mình phải chuẩn bị.
Nạp Lan Cẩn Niên muốn một lần đánh hạ Nam Cương quốc cũng là suy xét về phương diện này.
"Việc này tram cũng biết, nhưng mà thảo dược cũng không dễ trông như vậy, Nạp Lan quốc đông dân, dân chúng chỉ cầu được ăn no, có lẽ người dân sẽ không nỡ dùng quá nhiều đồng ruộng để trồng thảo dược. Nếu là khai hoang trồng thảo dược, đất đai cằn cỗi thì phải nuôi dưỡng mấy năm mới có thể thu hoạch."
Ôn Noãn gật đầu: "Đúng và như vậy."
Bắt lấy Nam Cương quốc là có thể mượn cơ hội này mở rộng thực lực của Nạp Lan quốc. Nam Cương quốc dư thừa dược liệu, mà Nạp Lan quốc cũng đủ tự cấp tự túc về lương thực. Như vậy là vừa có lương thực vừa có thuốc trị thương, cũng đủ tài nguyên chống lại Bắc Minh quốc và hai quốc gia khác!
Chỉ là Hoàng Thượng còn không muốn bắt lấy Nam Cương quốc.
Chỉ nghĩ đánh đến Nam Cương quốc xin tha.
Việc này Ôn Noãn không nói nhiều, đến ngày đó Hoàng Thượng sẽ hiểu ra.
Lúc này lại có tiểu thái giám tiến vào bẩm báo Hộ Bộ thượng thư tới.
Lâm công công bẩm báo Hoàng Thượng: "Hoàng Thượng, Hộ Bộ thượng thư tới!"
Ôn Noãn lập tức nhân cơ hội lui ra: "Hoàng Thượng, thần nữ cáo lui."
Hoàng Thượng xua tay: "Tuệ An quận chúa ở lại bàn chuyện đi! Một người kế ngắn, hai người kế dài."
"Vâng." Ôn Noãn chỉ có thể ở lại. Rất nhanh Hộ Bộ thượng đã di vào, thấy On Noãn ở đây thì có chút ngạc nhiên, sau đó cung kính hành lễ với Hoàng Thượng: "Vi thân tham kiến Hoàng Thượng, Hoàng Thượng cát tường!"
Hoàng Thượng xua tay: "Ai khanh miễn lễ! Ban chỗ ngồi cho Phương đại nhân."
Ôn Noãn đã đứng lên hành lễ với Hộ Bộ thượng thư.
Lúc này Hoàng Thượng mới đưa mấy cái sổ con cho Lâm công công, làm ông ấy đưa cho Hộ Bộ thượng thư và Ôn Noãn nhìn xem: "Phương ái khanh, Nghiệp Thành, Uyển thành, Bành thành đều có sổ con truyền đến thông báo lũ lụt, khanh nhìn xem quốc khố có thể phát ra bao nhiêu bạc và lương thực đi cứu tế?"
Hộ Bộ thượng thư nghe vậy thì thấy đau đầu!
Lại tới nữal
Bạn cần đăng nhập để bình luận