Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1877: Dự Cảm Không Tốt

Chương 1877: Dự Cảm Không TốtChương 1877: Dự Cảm Không Tốt
Trong lòng Liễu Hiếu Ân âm thầm nhẹ nhàng thở ra, hôm nay gặp vài vị thế gia công tử, trong đó có nhi tử của Công Bộ thượng thư, đều cảm thấy không phải người có thể hợp tác lâu dài.
Chuyện đó liên quan đến toàn bộ tánh mạng người của Liễu gia, gánh vác vinh nhục hưng suy mấy chục năm của toàn bộ tộc nhân Liễu gia, hắn thật sự không dám tùy tiện tìm người hợp tác.
Tới kinh thành một thời gian dài như vậy, tốn nhiều bạc như vậy thì người thích hợp nhất chỉ có Cẩn Vương, nếu mà Cẩn Vương không có hứng thú, vậy thì hắn sẽ không nhắc tới kế hoạch lớn trong lòng này nữa.
Miễn cho kéo cả Liễu gia vào.
Vì thế đoàn người lại lên xe ngựa mênh mông cuồn cuộn đến An Quốc Công phủ.
Tiền viện An Quốc Công phủ.
Ninh Hoài Kiệt là nửa chủ nhân, tiếp đón đám người Thất hoàng tử chơi ở sân luyện võ một lát, sau đó thì cùng nhau đánh mã điếu, chờ Nạp Lan Cẩn Niên đến.
Chỉ là đến buổi chiều, Nạp Lan Cẩn Niên phái người nói một tiếng cho Ôn Noãn, hắn tiến cung một chuyến, không biết khi nào ra cung.
Ôn Noãn hơi kinh ngạc, đã nói buổi chiều trở về, sao lại đột nhiên muốn vào cung một chuyến, đây là đã xảy ra chuyện gì?
Trong lòng Ôn Noãn mơ hồ có chút dự cảm không tốt.
Chẳng lẽ quốc khố của tiền triều đã xảy ra chuyện gì?
Nhưng mà Nạp Lan Cẩn Niên nói như vậy, chứng minh chỉ sợ trời tối hắn mới có thể ra cung.
Nhưng mà Liễu Hiếu Ân không thể cứ luôn ở tại An Quốc Công phủ không đi.
Như thế thì chỉ có thể để mình ra mặt nói chuyện với hắn.
Ôn Noãn gọi Tử Uyển tới, bảo nàng ấy bố trí mọi thứ để ăn đồ nướng trong hoa viên.
Đợi cho Tử Uyển sắp xếp người bố trí xong, Ôn Noãn lại phái người đi mời mấy người Ôn Thiến, còn có đám người Ninh Hoài Kiệt lại đây ăn thịt nướng.
Ven hồ đặt hai cái lò nướng thịt thật dài, than đen bên trong đã được đốt đến đỏ hồng.
Đối diện lò nướng còn đặt một loạt bàn dài, bên trên đặt rất nhiều nguyên liệu nấu ăn dưỡng sinh mới mẻ, là dùng để cho mọi người nướng.
Ngoài ra còn bố trí hai chiếc bàn ăn thật.
Sau đó trên bàn đá trong đình ven hồ còn bày biện bàn cờ, ngoài đình còn thả hai cái bàn để đánh mã điếu.
Ôn Noãn cười nói: "Đều là người một nhà thì không cần khách khí. Mọi người tự làm cơm no áo ấm, thích ăn cái gì thì tự mình nướng cái đó đi!"
Đều là người chơi cùng nhau, lại nói nam nữ Nạp Lan quốc cũng không nghiêm như những triều đình trong quá khứ, cho nên nam nữ tách ra hai cái lò nướng, tách ra hai cái bàn ngồi, cũng có thể ở trong cùng một viện nướng thịt rồi ăn.
Cho dù ngồi cùng nhau, ở trước mắt bao người, ngươi không làm ra cử chỉ khác người, cũng sẽ không có người nói ngươi cái gì.
Thất hoàng tử không chút khách khí chạy đến: "Thích nhất là tới nơi này của Thập Thất hoàng thẩm nướng thịt! Đã hơn nửa năm không nướng đồ ăn rồi!"
Nói xong thì hắn câm cái đĩa chọn nguyên liệu nấu ăn tràn đầy một cái đĩa, nướng được một lát thì bảo gã sai vặt của mình đi nướng. Nói là tự mình làm cơm no áo ấm, nhưng mà hầu như mọi người đều chọn nguyên liệu nấu ăn, nướng chín nguyên liệu nấu ăn vòng thứ nhất, thì bảo hạ nhân đi nướng còn mình thì ăn.
Tuy rằng đang là thời điểm chạng vạng, nhiệt độ không khí đã không còn cao như vậy, hơn nữa bốn phía đặt rất nhiều bồn băng, nhưng mà mọi người vẫn ăn đến mồ hôi đầy đầu, vẫn không ngừng dặn dò hạ nhân tiếp tục nướng.
Thật sự là, nguyên liệu nấu ăn dưỡng sinh, hơn nữa kết hợp với gia vị của Ôn Noãn, nướng ra được đồ ăn thật Sự quá ngon miệng, cho dù ăn đến mồ hôi đầy đầu thì mọi người cũng vui, hơn nữa lại cảm thấy càng thêm vui sướng!
Ôn Noãn đã sớm ăn no, nàng không dám buông ra cái bụng ăn, chỉ ăn lửng dạ, thấy Ôn Noãn không ăn nữa, Liễu Hiếu Ân cũng ngồi ở chỗ kia uống trà lạnh, chờ Ôn Noãn tới tìm mình hỏi chuyện.
Quả nhiên, rất nhanh Ôn Noãn đã tìm hắn nói chuyện.
"Liễu công tử ăn no rồi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận