Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1878: Thảo Dân Có Thể Ra Bạc

Chương 1878: Thảo Dân Có Thể Ra BạcChương 1878: Thảo Dân Có Thể Ra Bạc
Vẻ mặt Liễu Hiếu Ân ngượng ngùng cười: "Thảo dân có tính tình vội vàng, ăn phải đồ ngon là không nhịn được mà không ngừng ăn, ăn một chút là đã no! Đây là đồ nướng ngon nhất mà tại hạ được ăn! Nguyên liệu nấu ăn dưỡng sinh không hổ là đệ nhất mỹ vị của nhân gian! Một cây rau hẹ nho nhỏ cũng hơn hẳn sơn hào hải vị! Nhờ hồng phúc của Tuệ An quận chúa, hôm nay thảo dân cũng được ăn đồ ăn dưỡng sinh đến no rồi."
Ôn Noãn cười: "Có thể làm Liễu công tử vừa lòng thì ta đã yên tâm rồi, nghe nói bún Liễu Châu ăn vô cùng ngon, ta còn phải học tập Liễu công tử, cũng không biết chầu thịt nướng này, có đủ đổi được bí phương làm bún hay không? Tổ mẫu ta rất thích những món như mì và bún."
"Đây đâu có tính là phương pháp bí mật gì đâu, người Liễu Châu đều biết làm, ta dạy Tuệ An quận chúa là được!"
Ôn Noãn vui mừng nói: 'Vậy thì tốt quá! Bên này có chút ồn ào, Liễu công tử, chúng ta đến đình hóng gió bên kia vừa chơi cờ, ngươi vừa nói phương pháp bí mật đó cho ta đi!"
"Được!"
Vì thế hai người lập tức đi qua đình hóng gió bên kia chơi cờ.
Trong quá trình Ôn Noãn hạ cờ, nhân cơ hội học cách làm bún của Liễu Châu từ Liễu Hiếu Ân, sau đó thì thuận thế nói đến chuyện khai thông tuyến đường bắc nam này.
"Ngày đó nghe đại tỷ phu nói Liễu công tử muốn khai thông một tuyến đường bắc nam, không biết việc này là thật hay là giả?"
"Đúng thật là thảo dân có ý tưởng này, Tuệ An quận chúa cũng biết Liễu gia chúng ta làm giàu từ việc tạo thuyền, sau lại đề cập đến việc làm ăn vận chuyển đường sông, nên đã nghĩ đến kinh thành cách Liễu Châu phủ chúng ta thật sự quá xa, nếu mà có thể có một đường đi đường thủy là đến, vậy chính là có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Cho nên ta đã nghĩ đến việc khai thông một cái tuyến đường bắc nam, như thế việc làm ăn của Liễu gia chúng ta cũng thuận tiện hơn nhiều, chỉ là việc này cũng không phải một thương nhân nho nhỏ như ta có thể quyết định được. Tuy rằng ta có bạc có thể khai thông, nhưng mà đường sông đều là của triều đình, không thể mua bán, thật sự là không có cách nào."
Ôn Noãn cười: "Ý tưởng này của Liễu công tử rất tốt, lợi quốc lợi dân. Thậm chí có thể nói là một sáng kiến tốn công ở hiện tại nhưng lại có lợi cho muôn đời sau. Triều đình cũng đã sớm có ý này, đáng tiếc giờ phút này triều đình đang rơi vào thời buổi rối loạn, thật sự không dám lấy ra nhiều bạc tới làm việc này."
Ôn Noãn nói chuyện trực tiếp, Liễu Hiếu Ân cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng: "Nếu mà triều đình có ý này, vậy thì vừa lúc, thảo dân có thể ra bạc."
Ôn Noãn cầm lấy một quân cờ đen, dừng ở trên bàn cờ, nhẹ giọng nhắc nhở nói:
"Khai thông tuyến đường bắc nam, lợi quốc lợi dân, nhưng mà khai thông như thế nào, việc này phải để triều đình quyết định.
Còn có khai thông tuyến đường bắc nam, hao tổn của cải thật lớn, có thể nói huy động toàn bộ lực lượng đất nước mới có thể đủ hoàn thành. Hơn nữa một khi khởi công thì không thể bỏ dở nửa chừng, nếu không thì không phải tạo phúc cho bá tánh, mà là hại nước hại dân.
Liễu công tử cần phải nghĩ kỹ xem Liễu gia tính toán ra bao nhiêu phần lực, tốt nhất là làm theo khả năng, dù sao thì việc khởi công cũng giống như mũi tên không thể quay đầu lại!"
Đây là Ôn Noãn đang nhắc nhở hắn ta là đầu lớn bao nhiêu thì phải đội mũ lớn bấy nhiêu.
"Hoàng Thượng là minh quân, cũng là nhân quân, cho nên Liễu công tử có yêu cầu gì, cũng có thể nói ra, bổn quận chúa cố gắng xin giúp ngươi."
Hắn ta không nghĩ tới Ôn Noãn sẽ nhắc nhở hắn ta làm theo khả năng, nếu mà ngày thường quan viên nghe thấy mình ra bạc, đều là hận không thể để mình lấy toàn bộ bạc ra, sau đó thì bọn họ sẽ có chiến tích.
Đâu thèm quan tâm Liễu gia bọn họ có gánh vác nổi hay không?
Gánh vác không nổi cũng là chính ngươi đi nghĩ cách.
Hơn nữa nàng nói với mình Hoàng Thượng là minh quân, hơn nữa là nhân quân, là nhắc nhở mình chỉ cần có cống hiến với triều đình, với bá tánh, thì Hoàng Thượng sẽ luận công ban thưởng sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận