Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1883: Bệnh Cũ Tái Phát

Chương 1883: Bệnh Cũ Tái PhátChương 1883: Bệnh Cũ Tái Phát
Không ngờ, cuối cùng điều tra ra được, tất cả cửa hàng lẫn thôn trang đều không phát hiện gì, ngược lại là huyện Thạch Phong là nơi đáng nghỉ ngờ nhất.
Bởi vì huyện Thạch Phong là vùng có nhiều hang động đá vôi, mà chắc chắn hang động đá vôi là nơi cất giấu tốt nhất.
Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên nhận được tin tức, hắn vội mang theo Đại Hôi tự mình đi đến xem
Sau đó Đại Hôi đã tìm được lối vào của hang động đá vôi bị tảng đá che lại, vừa đi vào đã phát hiện một số lớn vàng bạc và tài bảo!
Hắn đi lên kiểm tra những vật nọ, không còn nghi ngờ nữa, đây chính là những quốc khố tiền triều đã được ghi chép lại!
Hắn cho người kiểm tra số lượng của những thứ này một chút, sau đó lại cử người đi truyền tin cho Ôn Noãn, nói cho nàng thời gian hắn trở vê.
Bên trong động đá vôi vừa mới được kiểm tra qua, thiếu khoảng một phần ba lượng bạc!
Lúc này, chuyện bắt giữ chủ nhân của thôn trang là điều hiển nhiên.
Sau đó hắn phát hiện trong nha môn có ghi lại, thôn trang này mấy tháng trước đã được Vương Kiêu mua lại!
Vì vậy Nạp Lan Cẩn Niên chỉ có thể vội vã ra sức thúc ngựa để trở về tìm được danh sách mà Vương Kiêu đã nói, để chứng minh sự trong sạch của ông.
"Không thể nào?" Thế tử An Thân vương nghe xong, vẻ mặt ngờ vực!
Chuyện này là một vấn đề lớn
Nếu Vương Kiêu thật sự giấu ngân khố tiền triều đi, vậy chẳng phải đã hại một nhà phủ An quốc công thê thảm sao?
Đây chính là tội lớn, phải xét nhà diệt tộc!
"Vương Kiêu này có khi nào không phải cữu công gia của Tuệ An quận chúa không? Là kẻ giả mạo?"
Nạp Lan Cẩn Niên mở to mắt nhìn hắn.
Câu hỏi ngu ngốc như thế này, hắn cũng lười đáp lại.
An Thân vương thế tử ho khan: "Vậy Thập Thất hoàng thúc đến tìm phụ vương của chất nhi có chuyện gì?"
"Lúc tiên hoàng còn sống đã cử không ít người đi ra ngoài nằm vùng, nhưng hiện tại không tìm được phần danh sách kia, ta muốn hỏi hoàng huynh một chút xem hắn có biết chuyện danh sách không."
Thế tử An Thân vương nhướn mày: "Nhưng mà cha của chất nhi đêm qua đột nhiên lại tái phát bệnh cũ, lần này ông ấy lại quay về khi còn nhỏ, vừa thấy chất nhi ông ấy đã nghĩ chất nhi là tiên hoàng. Ngay cả mẫu phi của chất nhi mà ông ấy cũng không cho bà ấy vào, còn nói không quen biết bà ấy!"
Nói đến việc này, thế tử An Thân vương cũng thật sự không biết làm sao.
Nạp Lan Cẩn Niên nghe vậy thì mày nhăn đến muốn thắt lại: "Vì sao lại đột nhiên tái phát bệnh, chẳng phải đã rất lâu không tái phát bệnh sao?”
Thế tử An Thân vương cũng đành chịu: "Đúng vậy, Thập Thất hoàng thúc cũng biết căn bệnh này chính là chẳng đâu vào đâu, khi nào nó thích thì nó xuất hiện, có đôi khi cảm thấy chỉ vừa tỉnh ngủ đã có thể khôi phục lại trí nhớ bình thường. Phụ vương của chất nhi hôm nay vừa gọi chất nhi là phụ hoàng, ngày mai lại gọi chất nhỉ là tiểu Cẩn Niên cũng là chuyện bình thường! Nếu không để chất nhi cho người đi đánh thức mẫu phi, để bà ấy gọi phụ vương dậy?”
Nạp Lan Cẩn Niên vừa nghe thấy ba chữ "Tiểu Cẩn Niên" đã giật giật khóe miệng, biết thế tử An thân vương cố ý, nhưng mà hắn cũng không có tâm trạng để ý đến đứa cháu trai này.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua sắc trời, lúc này cách hừng đông còn kém một nửa canh giờ, nhưng đám quan viên đã bắt đầu tiến cung vào triều sớm.
Thời gian không còn nhiều, hắn phải đi thông báo cho Ôn Noãn biết để nàng có chuẩn bị, nên gật đầu nói: "Được."
Hắn cũng lo sẽ làm An Thân vương sợ, cho nên mới đến tìm thế tử An Thân vương.
Thế tử An Thân vương lập tức cho người đi gọi An Thân vương phi.
Sau khi thế tử An Thân vương mặc quần áo xong, cả hai ra ngoài sân của An Thân vương chờ.
An Thân vương phi cũng nhanh chóng cho cung nữ đến truyền lời: "Cẩn vương, thế tử, Vương phi mời hai người vào."
Hai người nghe vậy cũng di vào.
An Thân vương bị đánh thức ngồi ở một chỗ với vẻ mặt tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận