Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1887: Ông Không Dễ Lừa Đâu

Chương 1887: Ông Không Dễ Lừa ĐâuChương 1887: Ông Không Dễ Lừa Đâu
Quả thật tức chết đi được!
Thế tử An Thân Vương tức muốn hộc máu nói: "Cha, cha mau nhớ lại xem rốt cuộc cha đã cất danh sách ở chỗ nào!"
Nếu An Quốc Công phủ xảy ra chuyện gì, thì Ngô Tịnh Mỹ chắc chắn cũng không thể trốn được!
Bản thân thế tử An Thân Vương gấp gần chất.
Cho nên hắn mới hiểu vì sao nửa đêm Nạp Lan Cẩn Niên lại chạy đến phòng hắn tìm người.
An Thân Vương nghiêng đầu ngẫm nghĩ, vừa nhớ đến cái gì đó, lại bị thế tử An Thân Vương cắt ngang, ông trừng mắt liếc nhìn hắn một cái: "Con cam miệng! Bổn vương suýt chút nữa đã nghĩ ra rồi."
Thế tử An Thân Vương: "..."
An Thân Vương nhanh chóng lôi kéo ống tay của thế tử An Thân Vương: "Con gấp cái gì chứ, con cũng biết cha con dễ quên, hay quên đông quên tây. Nếu thế thì cứ tìm ở trong phủ của chúng ta là được! Chắc sẽ tìm ra thôi."
Thế tử An Thân Vương nghe vậy thì gật đầu: "Đúng thế, tìm xem thử! Cha, chúng ta sang thư phòng tìm đi!"
Nói không chừng có thể tìm ra.
Nạp Lan Cẩn Niên lại nhìn về phía Ôn Noãn: "Noãn Noãn, nếu không muội bắt mạch, châm cứu vài cái giúp nhị hoàng huynh?”
Cứ tìm như thế, thì tìm đến khi nào?
An Thân Vương nghe vậy lập tức nói: "Ta không cần thi châm! Không cần phải bắt mạch, đừng châm vào người ta, nếu không cut hết ra ngoài cho bổn vương!"
Mấy năm nay An Thân Vương đã khám qua rất nhiều thái y, khiến ông cảm thấy vô cùng phản cảm.
Ôn Noãn cũng từng đề nghị muốn thi châm cho An Thân Vương, nhưng ông ấy chết sống đều không chịu đồng ý.
Mọi người thấy ông như thế cũng không còn cách nào, cũng không thể ép bức ông!
An Thân Vương phi lại cảm thấy đó không phải là căn bệnh nguy hiểm đến tính mạng, ông không thích thì thôi.
Nạp Lan Cẩn Niên lại nghĩ đến cách sử dụng đồ ăn dưỡng sinh để bồi bổ, cũng có hiệu quả, rốt cuộc một năm qua cũng nhớ được kha khá thứ.
Ôn Noãn nhẹ giọng dỗ dành nói: "An Thân Vương, nếu không cứ để ta bắt mạch giúp ngài? Sẵn tiện xem sức khỏe của ngài thế nào, rồi ta có thể kê một vài loại dược thiện cho ngài? Dược thiện đó không chỉ giúp cơ thể trở nên khỏe mạnh, hơn nữa vị cũng rất ngonl"
An Thân Vương gặm cái bánh củ mài, lắc đầu: "Ta không cần, bổn vương cảm thấy mấy cái này rất ngon! Bổn vương ăn mấy cái này là đủ rồi!"
Gì mà dược thiện chứ, không phải cũng có thuốc ở trong đó sao?
Có thuốc thì sao mà ngon được?
Ông không dễ bị lừa đâu!
An Thân Vương đã hạ quyết tâm thì ngay cả An Thân Vương phi cũng chẳng thể khuyên nổi.
Ôn Noãn cười: "Vương gia, bánh củ mài mà ngài đang ăn chính là dược thiện! Điểm tâm trong hộp này đều là dược thiện!"
An Thân Vương khựng người lại quay sang nhìn Ôn Noãn, đôi mắt nhỏ kia dường như đang nói: Ngươi không gạt ta đấy chứ?
Ôn Noãn cười giải thích: "Bánh củ mài này, được làm từ củ mài, củ mài thuộc kinh tỳ, phổi, thận. Có tác dụng dưỡng âm, bổ kinh tỳ phổi thận, ngăn hơi lạnh, còn có thể ngăn chặn ngũ lao thất thương, bồi bổ tâm khí nếu không đủ"
Ôn Noãn nói ra dược hiệu của củ mài, sau đó lại chỉ vào phần tồ yến hầm trần bì: "Phần tổ yến trần bì này cũng là dược thiện, trân bì có tác dụng điều hòa hơi thở, tốt cho lá lách, mà tổ yến có thể điều trị các bệnh liên quan đến phổi khí, nó có thể giúp nhuận phổi, giảm ho, tiêu đàm, đồng thời cũng giúp nâng cao sức đề kháng, kết hợp với trân bì, mang lại hiệu quả tốt."
Tổ yến mà Ôn Noãn hầm cho Vương thị cũng có bỏ thêm trần bì vào trong đó, đối với người già tuổi cao mà nói, có tác dụng ngừa ho, kéo dài tuổi thọ, tăng cường hệ miễn dịch.
Đặc biệt trần bì của nàng là loại trân bì dưỡng sinh, mặc dù chỉ mới ba năm tuổi, nhưng nàng nhớ rõ đã dùng mây tía để nuôi dưỡng, nên có công hiệu mạnh hơn cả loại trần bì ba mươi năm bán ở ngoài dược phòng!
Tiếp theo Ôn Noãn lại bưng một cái chén lên, trụng chín mì, chan nước canh nấm linh chỉ, làm thành một chén mì nấm linh chỉ dược thiện: "Đây là mì nấm linh chi, Vương gia ngài có thể nếm thử, nó có..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận