Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1911: Công Việc Này Thật Khó Khan

Chương 1911: Công Việc Này Thật Khó KhanChương 1911: Công Việc Này Thật Khó Khan
Ôn Noãn gật đầu, lần này cũng không giữ họ để dùng cơm vì nàng thật sự không có tâm tình để làm gì.
Chỉ mong bọn họ mau rời đi.
Lúc này Ôn Gia Thụy khách sáo nói: "Trời cũng đã muộn, hai vị đại nhân đã bận rộn cả một ngày, hay ở lại dùng bữa tối rồi hãy đi!"
Ôn Linh nghe vậy thì vội nhìn về phía Thuận Thiên phủ doãn cùng Ngũ Thành Binh Mã Tư, hai người kia được Hoàng thượng cử đến xét nhà, nếu bọn họ đồng ý ở lại ăn cơm, vậy có phải chứng tỏ là không có chuyện gì, có thể bình yên vượt qua không?
Còn nếu bọn họ không ở lại, vậy thì có lẽ chuyện này rất lớn nên cả hai không dám ở lại.
Ôn Linh cũng biết thức ăn ở trong phủ ngon, nên hoàng tử, thế tử cùng đại nhân, thậm chí là Hoàng thượng đều thích đến phủ An quốc công ăn cơm.
Phủ doãn Thuận Thiên Phủ cùng Ngũ Thành Binh Mã Tư vừa nghe Ôn Gia Thụy nói thế thì trong lòng cũng khế dao động, thế nhưng đối diện với khuôn mặt tối đen của Nạp Lan Cẩn Niên, hai người làm sao dám ở lại chứ!
Tất cả đều trái lương tâm mà từ chối: 'Không được, bổn quan còn muốn trở về phục mệnh với Hoàng thượng."
"Đúng, hạ quan cũng phải tiến cung hướng Hoàng thượng phục mệnh, bữa cơm này lần sau có cơ hội sẽ ăn sau vậy!"
Nói xong, hai người dẫn một đại đội cấm vệ quân còn mang theo mấy rương đồ kia vội vàng rời đi.
Sau này có cơ hội sẽ ăn sau là có ý gì? Ôn Linh nhìn bọn họ mang theo mấy rương kia vội vàng rơi đi, dáng vẻ hận không thể trốn thật xa, trong lòng càng thêm hoảng sợ.
Chẳng lẽ sau này sẽ không còn cơ hội nào?
Ngũ Thành Binh Mã Tư cùng cấm vệ quân đi ra khỏi phủ An quốc công rồi mới thở phào nhẹ nhõm một hơi!
Đại đội trưởng xét nhà của cấm vệ quân có đầy kinh nghiệm cũng thở dài một hơi, cảm thán nói: "Đây không phải là cuộc khám xét bình thường! Ta chưa từng phập phồng lo sợ như vậy!"
Phó đội trưởng xét nhà của cấm vệ quân: "Công việc này thật sự không phải dành cho người làm!"
Người dẫn đầu xét nhà của cấm vệ quân: "Mệt lên mệt xuống, tinh thần căng thẳng, từ thể xác lẫn tinh thần đều kiệt quệ cũng không sao, nhưng còn phải hốt hoảng lo sợi"
Hậu bị xét nhà của cấm vệ quân: "Thế tử gia, thật sự xem ta như sắc lang mà đề phòng!"
Làm như không phải hắn đang kiểm tra quần áo của nữ tử, mà chính là kiểm tra thân thể của nữ tử!
"Không biết còn tưởng là chúng ta mới là người bị điều tra ấy chứ!"
"Chúng ta không phải đến xét nhà, mà là chúng ta đến để dọn đẹp! Ta còn sửa lại những thứ không sắp xếp đúng ở trên giá sách!"
"Thất hoàng tử còn bảo ta đi nhổ cỏ trong vườn rau ở sau núi! Vốn dĩ ngài ấy còn bảo ta nhổ sạch những cây rau he ở chỗ trũng đó, ngài ấy cho rằng đó là cỏ, may mắn là ta còn biết đó là rau hel Sau đó ta bị ngài ấy mắng cho một trận, nói rằng đương nhiên ngài ấy biết đó là rau hẹ, ngài ấy muốn ta nhổ rau hẹ để mang đi nấu ăn!"
Những cấm vệ quân khác cũng bắt đầu kể lể sự khó khăn của mình khi đi điều ra.
Phủ doãn Thuận Thiên cùng Ngũ Thành Binh Mã Tư nghe xong cũng dở khóc dở cười, vội nói: 'Được rồi! Mau trở về đi!"
Ôn Noãn chờ nhóm cấm vệ quân đều đã đi hết, nàng mới nói với mọi người: "Trước khi chuyện được làm sáng tỏ, từ hôm nay trở đi, ai cũng không được ra phủ, còn thật sự cần ra phủ thì tất cả đều phải báo cho quản gia biết, sau khi được phu nhân đồng ý thì mới có thể ra phủ. Mọi người cũng không cần lo, chúng ta không làm chuyện gì sai nên dù thế nào cũng sẽ điều tra ra được manh mối, được rồi mọi người giải tán đi, ai bận việc gì thì cứ làm tiếp! Bữa tối hôm nay chúng ta nấu đồ ăn đơn giản là được,"
Hạ nhân của phủ An quốc công đều hành lễ, sau đó tất cả đều lui xuống.
Nói đến sợ, tất nhiên bọn họ cũng sợ, nhưng trong lòng của nhiều người thì không sợ lắm.
Trước kia cũng có vài người có chủ nhân phạm tội bị xét nhà, nhưng binh lính xét nhà khi ấy làm gì khách khí như thế này?
Vừa bước vào cửa đã như hung thần ác sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận