Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1921: Tam Hoàng Tử Không Có Trắc Phi

Chương 1921: Tam Hoàng Tử Không Có Trắc PhiChương 1921: Tam Hoàng Tử Không Có Trắc Phi
Ôn Linh bắt đầu nhớ lại cảnh tượng Ôn Ngọc tặng mình cây trâm bạch ngọc này.
Cũng không đúng, thật ra ban đầu Ôn Ngọc cũng không phải muốn tặng cho mình, là tính tặng cho Lương Tử Vận, chỉ là nàng nói có thể Lương Tử Vận sẽ không nhận, một nhà tứ thúc luôn có địch ý với người đại phòng bọn họ. Lúc đó Ôn Ngọc lộ vẻ mặt mất mát nói, thôi, vẫn là không cần tặng, miễn cho trong ngày đại hôn của Ôn Thuần, bọn họ lại cho rằng nàng muốn làm bọn họ ngột ngạt!
Sau đó Ôn Ngọc đã tặng cây trâm bạch ngọc kia cho mình!
Nói là thêm trang cho mình, nói nàng ta không tiện ra cửa, sau này lúc mình xuất giá, cũng không biết nang ta có thể gặp được hay không.
Mình vừa nhìn thấy cây trâm bạch ngọc này đã thấy rất thíchI
Mình từ chối một chút rồi nhận lấy.
Nghĩ mọi chuyện từ đầu đến đuôi, Ôn Linh bắt đầu nói: "Nhị đường huynh của ta, chính là trưởng tử của An Quốc Công sắp thành thân, ta đi tới Trân Bảo Trai mua một thứ tặng cho tẩu tử mới vào cửa, ta mua một cái gậy như ý bằng vàng ở Trân Bảo Trai rồi lập tức rời khói Trân Bảo Trai, sau đó lại gặp được Ôn Ngọc, nàng bảo ta lên xe ngựa của nàng... Mọi chuyện diễn ra như vậy!"
Thuận Thiên phủ doãn trầm ngâm nói: "Cho nên là ngoại trừ Ôn Ngọc và nha hoàn của nàng ta ra thì không có người nào nhìn thấy nàng ta tặng cây trâm bạch ngọc cho ngươi sao?"
Ôn Ngọc vừa nghe được lời này thì lại nóng nảy: "Ba vị đại nhân, cây trâm bạch ngọc kia vốn là của Ôn Ngọc, không phải của ta! Thật sự! Đúng rồi, nàng ta là người của Tam hoàng tử, ta nghe nàng ta nói nàng ta là trắc phi của Tam hoàng tử!"
Hình Bộ thượng thư: "Tam hoàng tử không có trắc phi."
Ôn Linh: "Sao có thể?"
Chẳng lẽ con tiện nhân Ôn Ngọc kia lừa mình?
Phủ doãn Thuận Thiên: "Ôn Linh cô nương, lời nói của ngươi cần chờ đến lúc chúng ta tìm được Ôn Ngọc cô nương, gọi tới hỏi chuyện mới biết được cây trâm bạch ngọc kia có phải là của nàng ta hay không. Trước khi tìm được Ôn Ngọc cô nương đi vào công đường thì đành để Ôn Linh cô nương ở lại nha môn."
Ôn Linh há hốc miệng.
Có ý gì?
Đây là muốn nhốt nàng vào trong nhà lao sao?
Sau khi Thẩm vấn Ôn Linh xong, Thuận Thiên phủ doãn suy nghĩ một chút, tự mình đi vào phủ An Quốc Công tìm Ôn Noãn.
Hai người nói chuyện ở phòng khách tiền viện.
Tử Uyển bưng cho hai người mỗi người một ly trà dưỡng sinh.
Hương trà từ từ bay lên, rất nhanh đã lan tỏa ra khắp phòng khách rộng rãi.
Thuận Thiên phủ doãn cầm lấy ly trà hít một hơi thật sâu, sau đó nhẹ nhàng thổi, nhẹ nhấp một ngụm, một ngụm nữa, lại một ngụm nữa, rất nhanh đã sắp uống hết một ly trà.
Thật sự là thấm hương hơi nhuận, cả người cảm thấy tinh thần sảng soái!
Ông ấy buông ly trà, cảm thán nói: "Vẫn là trà ở chỗ Tuệ An quận chúa ngon! Cuối cùng đầu của ta cũng đã thoải mái!"
Hai ngày này vì tra án, gân như ông ấy không được ngủ yên giấc, cảm thấy toàn bộ phần đầu đau nhức vô cùng.
Tử Uyển rất có ánh mắt mà tiến lên đổ thêm nước trà.
Ôn Noãn cười nói: "Vất vả đại nhân, trà này có tác dụng nâng cao tinh thần và tỉnh táo, chờ lát nữa ta tặng cho đại nhân một chút lá trà, uống vào thì đầu óc sẽ càng tỉnh táo minh mãn để tra án."
Thuận Thiên phủ doãn nghe vậy, vội nói: "Vậy lão phu thật sự phải cảm ơn Tuệ An quận chúa!"
Cái gì?
Không khách sáo một chút, nói vài câu từ chối sao?
Lòng ông ấy không đồng ý!
Ôn Noãn khẽ mỉm cười: "Dai nhân đừng khách khí. Lần này đại nhân đến nơi này là có chuyện gì muốn hỏi sao?"
Ôn Noãn nói xong liếc mắt nhìn Tử Uyển một cái.
Tử Uyển lập tức hiểu ý, lui xuống đi đóng gói lá trà.
Phủ doãn Thuận Thiên cũng coi như rất quen thuộc với Ôn Noãn, hơn nữa ông ấy rất thưởng thức sự thông minh cơ trí của nàng, cho nên nói chuyện cũng giống như một trưởng bối, mang theo vài phần hiền từ: "Ôn Linh cô nương ở lại nha môn Thuận Thiên Phủ của ta, lần này ta đến là muốn hỏi một câu, Tuệ An quận chúa có biết Ôn Ngọc cô nương ở đâu không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận