Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1931: Chuyện Này Chưa Xong Thì Chuyện Khác Lại Tới

Chương 1931: Chuyện Này Chưa Xong Thì Chuyện Khác Lại TớiChương 1931: Chuyện Này Chưa Xong Thì Chuyện Khác Lại Tới
Hoàng Thượng gật đầu: "Tốt! Vất vả cho Liễu công tử rồi! Nếu việc này thành công thì trẫm sẽ thưởng lớn!"
"Tạ Hoàng Thượng long ân, không dám lĩnh thưởng, vừa rồi Ôn cô nương nói rất đúng, thiên hạ hưng vong thì mọi người đều có trách nhiệm, đây là điều thảo dân nên làm!"
Hoàng Thượng nghe vậy thì cười ha ha: "Ha ha. Tốt!"
Lúc này dược liệu đã được xếp xong, Liễu Hiếu Ân liền nói: "Lần này thảo dân sẽ tự mình phụ trách chở số dược liệu này tới phương naml”
Hoàng Thượng gật đầu.
Sau khi Liễu Hiếu Ân hành lễ xong liền lên xe ngựa, sau đó một hàng xe ngựa xếp hàng rời đi.
Ngũ Thành Binh Mã Tư tự mình hộ tống đoàn xe của bọn họ ra khỏi thành. ...
Mấy ngày tiếp theo, người của phủ An Quốc Công tính toán vẫn sẽ ngủ đông như cũ, phủ doan Thuận Thiên đã dùng hết toàn lực đi tìm người bán hàng dong Ôn Ngọc trong miệng người kia.
Ngày hôm sau, ngày mười chín tháng sáu, là ngày sinh của Quan Âm, vốn dĩ Ngô thị định đi tới miếu Quan Âm làm lễ tạ thần, bà cầu Quan Âm cho hai người Ôn Nhu cùng Ôn Hinh sớm sinh quý tử!
Hiện tại Ôn Hinh thật sự có thai nên đương nhiên bà phải đi làm lễ tạ thần, thuận tiện lại cầu cho Ôn Nhu cùng Lương Tử Vận cũng sớm ngày có thail
Còn cầu xin người một nhà lần này có thể gặp nạn hóa lành, nhưng mà với tình huống hiện tại thì không thể đi, vậy nên bà bày biện một ít hoa quả và tế phẩm tươi trong nhà để làm lễ tạ thần, chờ mọi chuyện được điều tra rỡ, bọn họ được tự do đi lại thì bà lại làm lễ tạ thần chính thức sau.
Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên đi tới tìm Ôn Noãn nói: "Ta có việc muốn nói với muội và Ôn thúc".
Ngô thị nghe vậy liên nghĩ là chuyện của triều đình, liền nói: "Vậy mọi người mau đi tới thư phòng nói chuyện đi! Chỗ này của ta cũng làm xong rồi".
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Ôn Hậu một cái: "Ôn Hậu, ngươi cũng tới nghe cùng đi".
Vì thế mấy người liền đi tới thư phòng.
Trong thư phòng, Nạp Lan Cẩn Niên lấy một phong thư ra: "Ôn Thuần bị người cướp đi, hiện tại Lương thị không rõ tung tích”.
Ôn Gia Thụy, Ôn Hậu nghe vậy thì đều kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Nạp Lan Cẩn Niên, cho rằng hắn nói sai rồi!
Hắn nói cái gì?
Ôn Thuần bị cướp đi?
Lương Tử Vận không rõ tung tích?
Đây là đang nói chuyện cười gì vậy.
Ôn Noãn nhận lấy lá thư Nạp Lan Cẩn Niên đưa tới, đọc xong liền nhíu mày.
Ôn Hậu cùng Ôn Gia Thụy cũng phục hồi tinh thần lại, vội đoạt lá thư trong tay Ôn Noãn để đọc.
Ôn Gia Thụy đọc xong, sắc mặt ngưng trọng.
"Bị hải tặc cướp đi ở trên thuyền?"
Vậy thì sẽ càng có ít manh mối để điều tra hơn!
"Đúng là chuyện này chưa xong thì chuyện khác đã tới! Nếu như bị cướp đi ở trên biển thì không phải sẽ rất khó tra được là ai cướp đi đại ca. Chắc không phải là hải tặc thật đúng không? Mấy người đại ca không mang theo quá nhiều đồ đạc quý trọng. Có thể là người của Đông Lăng quốc làm không? Dù sao thì huyện mà đại ca làm huyện lệnh cũng từng là thành trì của Đông Lăng quốc. Còn có đại tẩu..."
Ôn Hậu không dám nói tiếp, mất tích ở trên biển thế này thì đại tẩu không phải là dữ nhiều lành ít hay sao?
Ôn Noãn vẫn không nói gì, trong lòng nghĩ tới tất cả những người có khả năng cướp đi Ôn Thuần, người đầu tiên mà nàng hoài nghi chính là Đông Lăng quốc!
Đương nhiên cũng có khả năng là người của Nam Cương hoặc Bắc Minh quốc!
Nạp Lan Cẩn Niên: "Đông Lăng quốc là có khả năng nhất, nhưng mà ta đã phái người điều tra rõ việc này, để mau chóng cứu Ôn Thuần ra và tìm được Lương thị".
Nạp Lan Cẩn Niên muốn tự mình đi, nhưng hắn lại lo lắng cho cục diện ở kinh thành hiện tại.
Quá trùng hợp, mọi việc cứ xảy ra liên tiếp nhau, hắn luôn cảm thấy sau lưng có người đang tính kế, chắc là không phải Tam hoàng tử.
Mục đích thật sự của người nọ vẫn chưa hiện ra, nhưng mà hắn cảm thấy chính là vì tiểu nha đầu.
Nhưng đây cũng chỉ là trực giác của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận