Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1951: Ăn Gan Hum Mật Gấu

Chương 1951: Ăn Gan Hum Mật GấuChương 1951: Ăn Gan Hum Mật Gấu
Hạ Huyền lập tức đi vào trong khoang thuyền.
Vừa hay Nạp Lan Cẩn Niên bước ra, thấy hắn liền hỏi: "Giải quyết hết chưa?”
Hạ Huyền ôm quyên trả lời: "Bam chủ tử, đã phái người đuổi theo những con thuyền chạy trốn, con thuyền lớn kia là thuyền của Bắc Minh quốc, nhưng kẻ áo đen mà quận chúa Tuệ An bắt được chính là Tứ hoàng tử Tây Hoa quốc. Chúng ta có phát động tấn công thuyền lớn của Bắc Minh quốc không?"
Tứ hoàng tử Tây Hoa? Ánh mắt Nạp Lan Cẩn Niên hiện lên sự lạnh lẽo, Tây Hoa, Đông Lăng, Bắc Minh, còn cả Nam Cương!
A, tốt lắm!
Gấp đến mức chờ không nổi!
"Tấn công!" Nạp Lan Cẩn Niên bước lên đầu thuyền, nhìn con thuyền lớn càng ngày càng gần.
Hắn sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai đã từng hại tiểu nha đầu.
Tiêu diệt con thuyền này của Bắc Minh quốc, bọn họ không oanl
"Nhưng mà, bọn họ đã dựng cờ. Thể hiện thân phận." Lưu Khải chần chừ.
"Cung tiễn!" Nạp Lan Cẩn Niên vươn một bàn tay.
Cung thủ đứng bên cạnh lập tức đặt cung tiễn vào trong tay Nạp Lan Cẩn Niên.
Nạp Lan Cẩn Niên cầm lấy cung tiên, nhắm ngay lá cờ đối diện.
Kéo cung!
Bắn tên!
Mọi người chỉ nhìn thấy mũi tên nhọn bay ra khỏi cung rồi biến mất trong tâm mắt.
Khi mũi tên xuất hiện trong tâm mắt của bọn họ một lân nữa, thì chỉ thấy mũi tên đã đâm trúng cột cờ trên con thuyền phía đối diện.
Lá cờ thêu màu đen với biểu tượng đầu con báo đã rơi xuống!
Trong lòng các binh lính không nhịn được mà kinh ngạc cảm thán: Tài bắn cung quá xuất sắc!
Bảo là thiện xạ cũng không quái
Ở khoảng cách xa như thế, cũng có thể bắn rơi lá cờ của đối phương.
Nạp Lan Cẩn Niên cũng không định bắn rơi mỗi lá cờ, tiếp tục duỗi tay: "Hỏa tiễn!"
Người trên thuyên đối diện thấy lá cờ mà bọn họ vừa mới cắm đã rơi xuống thì nổi giận.
Cờ của Bắc Minh quốc mà cũng dám bắn?
Đúng là ăn gan hùm mật gấu!
Một vị tướng lãnh Bắc Minh lập tức nói: "Đúng là buồn cười thật, chúng ta đã cho họ thấy thân phận, thế mà còn dám bắn rơi cờ của chúng tal Lấy mũi tên ra! Ta đây sẽ bắn rơi lá cờ của đối phương! Toàn bộ người nghe lệnh, chuẩn bị khai chiến!"
Có binh lính nhanh chóng đưa cung tiễn cho hắn.
Có binh lính vội vàng chạy vào trong khoang thuyền nói với Đế Quân Hiền: "Lục hoàng tử, tướng sĩ Nạp Lan quốc đã bắn rơi cờ xí của chúng ta
Những người khác sôi nổi ai vào vị trí người nấy, chuẩn bị khai chiến! Đế Quân Hiền nghe thấy người đến báo, nhanh chóng đứng dậy: "Các ngươi làm cái gì?"
Vốn dĩ hắn không định lộ diện nhanh như thế, để quận chúa Tuệ An và người Tây Hoa quốc xông vào đánh nhau, sau đó dùng tư thái anh hùng cứu mỹ nhân hiện thân để cứu quận chúa Tuệ An, giành được hảo cảm của nàng.
Rốt cuộc hắn không chỉ muốn chiếm mỗi cơ thể nàng, mà hắn lại càng muốn chiếm được trái tim nàng.
Vốn dĩ đã sắp xếp xong xuôi, sau khi hắn cứu được quận chúa Tuệ An ở trên biển, lại đưa nàng về biên cảnh Nạp Lan quốc, lúc này, vừa hay nàng nghe được tin Vương Kiêu tham những quốc khố tiền triều, An Quốc Công bị tru di cửu tộc, còn cả tin tức truy nã nàng.
Hắn sẽ nhân cơ hội này thuyết phục nàng để dẫn nàng đi.
Nhưng hắn đã đánh giá quá cao thực lực của Tây Hoa quốc, xem nhẹ bản lĩnh của quận chúa Tuệ An.
Một ngàn binh lính tinh nhuệ! Một người đối phó với một ngàn binh lính tinh nhuệ, thế mà chưa đầy ba mươi phút, đã đánh cho đối phương quân lính tan rã, con thuyên cũng chìm mất!
Thuyền của hắn phải mất nửa khắc mới đến được đây.
Bình tĩnh xem xét, một người chưa đến ba mươi phút đã hủy diệt một con thuyên và một ngàn quân trên thuyền, nếu là mình, Đế Quân Hiền cảm thấy mình không thể làm được.
Quận chúa Tuệ An thật sự quá lợi hại!
Khiến trái tim hắn kinh hoàng không thôi!
Rốt cuộc hắn cũng tìm được một cô nương xứng đôi với mình.
Nhưng mà, quận chúa Tuệ An lợi hại như thế, Đế Quân Hiền đã thấy hưng phấn, lại bất đắc di
Kế hoạch mà hắn tính trăm phương ngàn kế, vắt óc suy nghĩ lại thất bại lần nữa bởi vì nàng quá lợi hại.
Bây giờ chiêu anh hùng cứu mỹ nhân với Ôn Noãn không thành, Đế Quân Hiền chỉ có thể lấy thân phận người qua đường, tiến đến hỏi thăm một tiếng.
Rốt cuộc thuyền của hắn cũng đã bại lộ dưới mắt của đối phương, chắc hẳn sẽ bị coi như quân địch.
Không nghĩ tới Nạp Lan Cẩn Niên lại dám bắn rơi quân kỳ của Bắc Minh quốc bọn họ, quả thật chẳng để Bắc Minh quốc bọn họ vào mắt!
Đế Quân Hiền nhanh chóng đi ra ngoài.
Nhưng mới đi được một nửa, đột nhiên con thuyền ầm vang một tiếng, thân thuyền lắc lư hơi mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận