Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1956: Hoàng Thượng Có Xử Lý Chúng Ta Không?

Chương 1956: Hoàng Thượng Có Xử Lý Chúng Ta Không?Chương 1956: Hoàng Thượng Có Xử Lý Chúng Ta Không?
Lần này binh lính Bắc Minh quốc phát hiện được, nhanh chóng bắn tên đánh trả!
Trên biển lập tức có vô số mũi tên rậm rạp, đan chéo như võng!
Mũi tên rậm rạp đan chéo ở trên mặt biển, khắp nơi trên thuyền của Bắc Minh quốc cháy, rất nhanh đã có nước tràn vào.
Nước vào thì thuyền lớn rất nhanh sẽ bị chìm nghỉm. Trong lúc hỗn loạn, bả vai của Đế Quân Hiền trúng phải một mũi tên do Nạp Lan Cẩn Niên bắn ra, hắn ta nhìn người đối diện một cái, trong mắt mang theo một tia tàn nhẫn, sau đó vội vàng nhảy xuống thuyền nhỏ rồi chạy trốn.
Nạp Lan Cẩn Niên, ngươi cứ chờ đó cho bổn hoàng tử!
Bổn hoàng tử không san bằng Nạp Lan quốc, thì sẽ cùng họ với ngươi, gọi ngươi là ông nội!
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thấy thuyền đối diện bắt đầu có nước vào, không có sức đánh trả, hắn lạnh nhạt hạ lệnh nói: "Luil"
Binh lính cầm lái lập tức bắt đầu khống chế thuyền lớn, bắt đầu lui lại.
Những binh lính đang đứng ở trên đầu thuyền, nhìn con thuyền ở phía đối diện dần dần bị ánh lửa cùng nước biển nuốt hết, còn có binh lính đang giãy giụa ở trên biển rộng muốn chạy trốn, trên mặt mọi người đều tràn đầy vẻ tươi cười thắng lợi.
Rất nhanh đã kiểm kê xong số người thương vong trong lần này.
Lưu Khải đi tới bên cạnh Nạp Lan Cẩn Niên rồi báo cáo.
Một trận chiến này thắng lợi đến quá sung sướng!
Đánh cho những kẻ xấu xa của Bắc Minh quốc kia đến nỗi không hề có sức phản kháng!
Lưu Khải vui mừng nói: "Nạp Lan quốc chúng ta trải qua huấn luyện hải chiến nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng không còn là yếu nhất trên lĩnh vực hải chiến! Không biết hải binh của Nạp Lan quốc mà tỷ thí với Đông Lăng quốc thì thế nào?"
Hải quân của Đông Lăng quốc mới là mạnh nhất trong ngũ quốc!
Nhưng mà đã rất nhiêu năm không giao chiến, cũng không biết thực lực hiện tại của hải binh Đông Lăng quốc như thế nào.
Nhớ năm đó hải binh của Đông Lăng quốc có thể một hơi lẻn vào trong nước biển sâu đến trăm mét, không một tiếng động đâm thủng con thuyền quân địch.
Khả năng bơi đến mức này, binh lính Nạp Lan quốc thật sự là xấu hổ không bằng!
Không biết có phải khả năng bơi của Nạp Lan quốc trời sinh đã hơi kém hay không.
Hải binh có thể lặn trăm mét, thật sự là một vạn người cũng không tìm thấy nổi một người!
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn ánh lửa nơi xa, ánh mắt thâm sâu khó hiểu, giọng nói bình tĩnh: "Rất nhanh ngươi sẽ biết."
Ôn Noãn nhéo giữa mày: "Hoàng Thượng có thể xử lý chúng ta hay không?"
Lại đi trực tiếp chọc Bắc Minh quốc cùng Tây Hoa Quốc.
Hoàng Thượng vẫn luôn chỉ muốn thiên hạ hòa bình.
"Sẽ không. Hoàng huynh biết chuyện này sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra! Lại nói bọn họ dám đánh chủ ý lên muội, diệt bọn họ cũng không oan! Nhưng mà, chờ sau khi lên bờ, chúng ta lập tức về kinh di
Hy vọng có thể kịp về kinh tổ chức lễ cập kê cho tiểu nha đầu, thuận tiện tổ chức việc hôn nhân cho bọn họ, nếu không nếu mà Nạp Lan quốc có chiến sự, Nạp Lan Cẩn Niên lo lắng việc hôn nhân của bọn họ sẽ có sự thay đổi.
Ôn Noãn gật đầu: "Ừ"
Đúng là phải về kinh nói cho Hoàng Thượng, để Hoàng Thượng chuẩn bị tâm lý nghênh đón chiến thư của tứ quốc.
Nạp Lan Cẩn Niên hạ lệnh bảo thuyền đẩy nhanh tốc độ cập bờ, sau đó hắn kéo tay Ôn Noãn, đi vào trong khoang thuyền, hắn phải nhìn xem miệng vết thương trên tay tiểu nha đầu có phải đã khép lại thật hay không.
Khi Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên đi vào trong khoang thuyền, vừa lúc thấy Tứ hoàng tử Tây Hoa bị trói vứt trên mặt đất, vẫn còn hôn mê bất tỉnh.
Ôn Noãn nghĩ đến kẻ ngược đãi Ôn Thuần, nàng không kiềm chế được mà hỏi Lưu Khải: "Lưu tướng quân, trên thuyền có trứng thối không?"
Lưu Khải kinh ngạc một chút, sau đó lắc đầu: "Không có, có ai lại không ăn trứng gà mà để thối được! Tuệ An quận chúa muốn trứng thối làm gì?"
Ôn Noãn nghĩ thấy cũng đúng, thức ăn trong quân doanh có thể nói là có rau có thịt, nhưng mà loại đồ như trứng gà này khó có thể vận chuyển, dù sao thì sẽ dễ bị vỡ, cho nên ở quân doanh trứng gà tuyệt đối là đồ hiếm lạ, có ai lại không ăn trứng gà mà lại để thối ra được chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận