Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chuong 1957: Day Xem Nhu Ca Ngoi Sao?

Chuong 1957: Day Xem Nhu Ca Ngoi Sao?Chuong 1957: Day Xem Nhu Ca Ngoi Sao?
"Không có việc gì, ta muốn lấy trứng thối hầu hạ Tứ hoàng tử Tây Hoa Quốc một chút mà thôi!"
Lưu Khải nghe vậy thì nói: "Vì sao phải dùng trứng thối? Trứng thối rất khó tìm! Nếu mà muốn dùng trứng thối thì dùng phân gà không phải là được rồi sao! Phân gà càng thối! Chung quanh quân doanh có rất nhiều thôn dân nuôi gà, chỉ cần tốn một văn tiền là có thể mua một cân! Binh lính quân doanh tự mình trồng rau ăn, có đôi khi cũng sẽ tìm thôn dân mua chút phân gà về để bón phân."
Ôn Noãn nghe vậy thì ánh mắt sáng lên: "Vậy thì dùng phân gà đi! Lưu tướng quân, sau khi rời thuyền, ngươi giúp ta mua một ít của thôn dân mang về, muốn loại mới nhất, tốt nhất là chất lỏng!"
"Được, ta nhất định tìm một ít phân mới mẻ còn nóng mang về! Cái loại này vàng vàng, nhầy nhầy, thối nhất!"
Ôn Noãn kinh ngạc, Lưu Khải lại hiểu được nhiều như vậy, ca ngợi nói: "Lưu tướng quân, không nghĩ tới ngươi lại có nhiều hiểu biết về phân gà như vậy!"
Ôn Noãn nói xong lời này thì cùng Nạp Lan Cẩn Niên về trong phòng trong khoang thuyền.
Lưu Khải: "..."
Đây xem như ca ngợi sao?
Những binh lính khác nghe vậy đều cười, sôi nổi phụ họa nói: "Lưu tướng quân, ngươi thật sự có hiểu biết với phân gà sao!"
"Lưu tướng quân, nói cho ta biết đi, sao ngươi lại có hiểu biết như vậy với phân gà?"
Mặt Lưu Khải đỏ lên: "Cút!"
Lúc đám người Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên trở lại quân doanh thì mặt trời đã xuống núi.
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên vừa mới xuống xe ngựa đã thấy mấy người Lương Tử Vận, Tam hoàng tử, Cửu hoàng tử đứng chờ ở bên cạnh.
Mọi người nhìn thấy Nạp Lan Cẩn Niên thì đều tiến lên hành lễ.
Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên miễn lễ, Lương Tử Vận lập tức đi đến bên cạnh Ôn Noãn: "Noãn nhi, tướng công đâu?”
"Ở phía sau xe ngựa. Tẩu tử không cần lo lắng, đại ca chỉ bị chút thương tích, không có chuyện lớn gì!" Ôn Noãn trấn an nói.
Lương Tử Vận lung tung gật đầu, liền chạy đến phía sau xe ngựa.
Vương Kiêu nhìn thoáng qua xe ngựa phía sau, áp xuống xúc động muốn đi thăm Ôn Thuần, đi đến trước mặt Nạp Lan Cẩn Niên hành lễ nói: "Cẩn Vương, mạt tướng có chuyện quan trọng bẩm báo!"
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Đi vào nói."
Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên đã từ chỗ tiểu Hắc biết được đội quân mà Vương Kiêu mai phục quanh sơn trang giam giữ Ôn Thuần ban đầu ở chỗ Kỳ Đông Lĩnh bị quân lính của Đông Lăng quốc phát hiện, hơn nữa có ba người binh lính bị bắt.
Tiểu Hắc tìm một con cú mèo, một con quạ đen, một con hỉ thước đi tới chỗ Đông Lăng quốc điều tra tin tức, biết được ba binh lính của Nạp Lan quốc kia bị nhốt ở trong một gian phòng.
Bọn họ cần nắm chặt thời gian cứu ba binh lính này ra.
Lúc này lại có thêm một chiếc xe ngựa chạy tới trước mặt mọi người, Âu Dương Khôn vội vàng từ trên xe ngựa xuống dưới: "Cẩn Vương! Xin dừng bước! Hạ quan có chuyện quan trọng muốn nói!"
Tam hoàng tử thấy Âu Dương Khôn xuất hiện, trong lòng vui vẻ, chẳng qua hắn nhìn thấy bộ dáng chật vật của Âu Dương Khôn thì hơi kinh ngạc. Ba người Ôn Noãn dừng chân đi vào trong lều lại, quay đầu lại nhìn về phía Âu Dương Khôn.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn Âu Dương Khôn chật vật bất kham, trên mặt không có biểu tình gì: "Âu Dương đại nhân, có chuyện gì?"
Âu Dương Khôn vội vàng chạy tới trước mặt Nạp Lan Cẩn Niên, chỉ vào Vương Kiêu nói: "Cẩn Vương, Vương Đại tướng quân đầu tiên là lén giấu quốc khố tiền triều, hiện tại còn tự tiện mang binh đi sang phía trong biên cảnh của Đông Lăng, bị binh lính Đông Lăng phát hiện, gây ra họa lớn. Chỉ sợ Đông Lăng quốc sẽ coi đây là cái cớ để xuất binh với Nạp Lan quốc chúng ta! Hoặc là đòi lấy bồi thường! Chuyện này liên quan tới an nguy và ích lợi của triêu đình Nạp Lan quốc, hạ quan hoài nghi Vương tướng quân chính là dư nghiệt Hoài Nam vương, muốn nhân cơ hội gây hỗn loạn ở Nạp Lan quốc. Hạ quan cả gan kiến nghị lập tức bắt lấy Vương tướng quân về kinh, để Hoàng Thượng xử quyết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận