Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 1975: Cuối Cùng Tiểu Nha Đầu Cũng Đã Lớn

Chương 1975: Cuối Cùng Tiểu Nha Đầu Cũng Đã LớnChương 1975: Cuối Cùng Tiểu Nha Đầu Cũng Đã Lớn
Theo sau, Ninh Vương phi đứng dậy, cất cao giọng: "Xin mời tiến vào!"
Khách khứa chờ ở bên ngoài, từng đoàn bắt đầu tiến vào, ngồi xuống vị trí.
Người đầu tiên bước vào chính là Thất hoàng tử, thế tử An Thân Vương, thế tử Ninh Vương, Hàn Canh Mặc, Ninh Hoài Kiệt, theo sau đó là những vị phu nhân và tiểu thư.
Trong lòng mọi người cảm thấy kỳ lạ, sao không thấy Cẩn Vương đâu?
Sau khi khách khứa đã ngồi vào vị trí, Ôn Gia Thụy và Ngô thị đang chuẩn bị ngồi, đúng lúc này Hoàng Thượng lại đi đến.
Mọi người nhìn thấy Hoàng Thượng với một thân thường phục, trong lòng bỗng thấy kinh ngạc, sôi nổi đứng dậy chuẩn bị hành lễ.
Hoàng Thượng lập tức cất cao giọng ngăn lại: "Moi người không cần da lễ! Ngồi, ngồi di
Mọi người nghe thế mới ngồi xuống.
Ôn Gia Thụy và Ngô thị dẫn Hoàng Thượng lên chỗ ngồi dành cho chủ nhà.
Phu nhân Hộ Bộ thượng thư lập tức sai người khiêng thêm một cái ghế đến.
Sau khi Hoàng Thượng ngồi xuống, Thái Hậu tức giận nói: 'Hoàng Thượng đến đây làm gì?"
Bốn nước sắp san bằng Nạp Lan quốc đến nơi rồi, bà còn đang lo lắng liệu hôn lễ của con trai bà có bị dời lại vô thời hạn hay không!
Thế mà Hoàng Thượng vẫn còn có thời gian rảnh đến xem lễ, có phải rảnh rỗi quá rồi không?
Hoàng Thượng vui tươi hớn hở nói: "Trãm đến góp vui."
Ừ, thật ra ông đến đây để ăn, sẵn tiện góp vui.
Thức ăn trong lễ cập kê của Nạp Lan quốc, đều do chính tay thiếu nữ làm lễ cập kê tự làm ra, chẳng hạn như bánh xảo quả...
Mấy món mà quận chúa Tuệ An tự tay nấu kia, dù ông là Hoàng Thượng thì cũng không phải muốn ăn là có thể ăn!
Đợi đến dài cổ cũng chưa được ăn nổi ba ngụm.
Vốn dĩ ông chỉ định lén nhìn xem, nhưng mà nhìn lén quá phiên phức!
Vì sao ông phải nhìn lén?
Ông cũng đâu làm chuyện gì trái với lương tâm!
Cho nên dứt khoát ngồi xuống đây một cách quang minh chính đại.
Thái Hậu không quan tâm đến Hoàng Thượng nữa, ai mà không hiểu ông chứ, thích xem náo nhiệt là giả, tham ăn mới là thật!
Thái Hậu nhìn thoáng qua Ninh Vương phi.
Ninh Vương phi lập tức nói: "Khai lết"
Ôn Gia Thụy đứng lên, đi lên phía trước nói với những người đang ngồi xem lễ: "Hôm nay tiểu nữ Ôn Noãn làm lễ cài trâm, cảm ơn các vị quan khách đã nể mặt đến dự. Bây giờ, lễ cài trâm trưởng thành của tiểu nữ Ôn Noãn chính thức bắt đầu! Mời Ôn Noãn vào bàn chào các vị khách quý."
Ngô Tịnh Mỹ bước ra trước, lấy tay rửa mặt, sau đó đứng chờ ở cầu thang phía tây trong sảnh.
Lúc này Nạp Lan Cẩn Niên ôm một cây đàn cổ, nhảy lên nóc nhà, ngồi xếp bằng, ngón tay hiện rõ khớp xương nhẹ nhàng gảy đàn. Tiếng đàn mỹ diệu linh động phát ra từ cây đàn tam thập lục, giống như ánh mặt trời sáng sớm chảy qua trái tim, nhu mỹ điềm tĩnh, ấm áp nhẹ nhàng.
Tiếng đàn linh động mỹ diệu theo gió thổi ngang qua tai của mọi người, thanh âm trong trẻo, khiến trái tim mọi người như run lên.
Tiếng đàn này.
Tái hiện âm thanh của tự nhiên!
Mọi người sôi nổi ngẩng đầu nhìn về phía nóc nhà.
Chỉ thấy Nạp Lan Cẩn Niên một thân bạc y ngồi xếp bằng trên những nóc nhà san sát nối tiếp nhau, khẽ vuốt cây đàn cổ, tư thế xuất trần, cử chỉ ưu nhã vô song!
Mắt của các phu nhân và tiểu như như muốn lòi ra ngoài!
"Cẩn Vương!"
"Quả nhiên là Cẩn Vương!"
"Thế mà lại là Cẩn Vương!"
Sau rất nhiều năm không đụng đến, hôm nay Cẩn Vương thế mà lại đánh đàn!
Nhạc công trong lễ cập kê của quận chúa Tuệ An thế mà lại là Cẩn Vương!
Lễ cập kê lần này — lợi hại!
Thái Hậu làm chủ, Hoàng Thượng đến xem lễ, hai vị thân vương phi, còn cả một vị Vương gial
Người có thân phận thấp nhất trong buổi lễ cũng là người nhà của quan to tam phẩm!
Lúc này, Ôn Noãn theo tiếng đàn linh động, chầm chậm bước ra từ đông phòng.
Chiếc váy xanh nhạt rực rỡ, để mặt mộc, gương mặt tinh xảo, như tranh vẽ, mỹ lệ, linh động, kinh diễm!
Cặp mắt lạnh băng của Nạp Lan Cẩn Niên ngày thường lạnh như nước, bây giờ lại nhìn nàng tràn đầy dịu dàng.
Cuối cùng tiểu nha đầu cũng đã lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận