Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 2001:Deu Là Vì Nàng

Chương 2001:Deu Là Vì NàngChương 2001:Deu Là Vì Nàng
Đế Quân Hiền nghe vậy thì không khỏi ngồi ngay ngắn: "Đường tỷ nào?"
"Hình như là nữ nhi của nhị bá nàng ta".
Theo như hắn ta biết, khi Tuệ An quận chúa còn nhỏ tuổi thì bệnh tật ốm yếu, luôn được nhị bá của nàng tặng dược cứu giúp mới có thể sống tới bây giờ, có thể nói là ân nặng như núi!
Bởi vậy nàng đối với cả nhà nhị bá vô cùng tốt. Hơn nữa từ trước đến nay Tuệ An quận chúa luôn trọng tình trọng nghĩa, đối xử với người nhà và bạn bè đều rất tốt. Nếu mà có một vị đường tỷ ở trong tay hắn ta thì tất nhiên nàng sẽ đến cứu giúp!
"Chắc chắn là nữ nhi của nhị bá nàng chứ?”
"Chắc chắn, ta đã hỏi qua. Hơn nữa ta thấy nàng và An Quốc Công phu nhân cùng nhau phát chén thuốc."
"Ha ha. Được! Người đang bị nhốt ở nơi nào?"
Nếu mà bắt được nữ nhi của đại bá nàng thì không có tác dụng gì, nhưng là nữ nhi của nhị bá nàng thì lại khác
Nữ nhi nhị bá nàng vẫn luôn ở kinh thành, cùng ăn cùng ở với cả nhà bọn họ.
Phượng Địch cười: "Tâng hầm. Hiện tại chúng ta đã bắt được đường tỷ của Tuệ An quận chúa, tất nhiên Tuệ An quận chúa sẽ đến cứu, đến lúc đó điện hạ có thể nhân cơ hội bắt nàng! Chúng ta liền có thể về nước! Cứ ở lại nơi này mãi thật sự không an toàn.
Đế Quân Hiền gật đầu: "Không sai. Cũng là lúc nên về nước rồi".
Hắn bày ra một trận lớn như vậy, kỳ thật cuối cùng cũng là muốn dụ Ôn Noãn tới nơi này rồi bắt lấy nàng mà thôi!
Lúc này một con bồ câu đưa tin đậu xuống cửa sổ.
Đế Quân Hiền bắt được nó, cởi ống trúc trên móng vuốt của nó ra, từ bên trong lấy ra một cuộn giấy rồi mở ra. Khi vừa thấy, sắc mặt hắn ta lập tức thay đổi: "Người đâu!"
Đúng lúc này, Chương Vũ cùng Trương thái y vội vàng chạy về: "Chủ tử, chúng ta bị bao vây!"
Phượng Địch sợ hãi: "Nhanh như vậy sao?”
Nàng ta mới vừa bắt người trở về!
Đế Quân Hiền: "Người đi đầu là ai?"
"Tuệ An quận chúa cùng Thất hoàng tử của Nạp Lan quốc".
Thất hoàng tử của Nạp Lan quốc?
Không phải Nạp Lan Cẩn Niên?
Mà cần quan tâm có phải hắn hay không làm gì, có Tuệ An quận chúa là được!
Khoé miệng Đế Quân Hiền cong lên, giả vờ tức giận đánh một quyên lên bàn trà, bàn trà theo tiếng mà nứt: "tuil"
Đế Quân Hiền cùng Phượng Địch mang theo người, vội vàng chạy đi.
Nhưng mà mấy người vừa ra sân thì đã có vô số mũi tên bay về phía bọn họ.
Vốn dĩ thủ vệ trong viện đã ngã xuống toàn bộ.
Mấy người Đế Quân Hiền nhanh chóng lấy kiếm ra đỡ.
Một trận mưa tên qua đi, trên thân thể của Chương Vũ và mấy người hộ vệ liều mạng che chở Đế Quân Hiền đều bị trúng mũi tên. Trong lúc hỗn loạn, cánh tay của Đế Quân Hiền cũng trúng một mũi tên.
Đế Quân Hiền nhìn chằm chằm nữ tử mặc áo giáp màu bạc, tay cầm cung bạc, bóng dáng mạnh mẽ đang đứng trên tường kia.
"Tuệ An quận chúa, tài bắn cung thật tốt!"
Nhiều người chống đỡ cho mình như vậy, lại vẫn có thể làm mình trúng một mũi tên.
Tuy rằng bị thương, nhưng mà Đế Quân Hiền lại càng thêm yêu thích đối với Ôn Noãn!
Ôn Noãn đứng ở phía trên vách tường, cầm cung tiễn cười nói với Đế Quân Hiền: "Luc hoàng tử biết vậy thì tốt! Không muốn chịu khổ thì đi cùng ta một chuyến, như thế nào?"
Thất hoàng tử đứng ở bên cạnh Ôn Noãn, bị xem nhẹ hoàn toàn, lúc này mới mở miệng nói: "Lục hoàng tử Bắc Minh, các ngươi đã bị bao vây!"
Đế Quân Hiền rút mũi tên trên vai ra, không hề phản ứng với Thất hoàng tử mà nhìn về phía Ôn Noãn đang cười khanh khách trên tường. Dưới ánh chiều tà của hoàng hôn, trên mặt nàng mang theo ý cười, còn loá mắt hơn ánh nắng trên bầu trời.
Đế Quân Hiền nhìn nàng một cái thật sâu. Nàng không biết, mình làm tất cả mọi thứ cũng đều là vì nàng mà thôi
Tương lai có một ngày nàng sẽ biết!
Còn việc đi cùng nàng?
Không, phải là hắn ta mang nàng đi mới đúng!
Hắn ta đã chờ đợi ngày này, chờ cơ hội này lâu lắm rồi!
"Đi!" Đế Quân Hiền siết chặt mũi tên trong tay mà không ha ném xuống, mang theo người xoay người vào trong phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận