Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 2003: Kém Quá Xa

Chương 2003: Kém Quá XaChương 2003: Kém Quá Xa
Tang hâm ngâm.
Chương Vũ đi xuống từ mật đạo, cung kính nói với Đế Quân Hiền: "Chủ tử, Tuệ An quận chúa mang theo người canh giữ ở bên ngoài, cũng không tiến vào."
Đế Quân Hiền nghe vậy thì trong lòng thở dài một hơi: "Ta đã biết, từ trước đến nay nàng đều rất thông minh."
Vừa rồi không nên cho nổ cái sân kia. Đúng là tính sai rồi!
Nhưng mà cũng không sao.
Đế Quân Hiền nhìn về phía Ôn Linh bị trói ở trong góc, đang sợ tới mức run bần bật.
Chẳng lẽ Tuệ An quận chúa còn không biết, nhị đường tỷ của nàng ở trong tay bọn họ?
Nếu không thì vừa rồi nàng cũng sẽ không không đề cập đến một câu nào.
Đáng nhẽ là phải nói: "Luc hoàng tử, ngoan ngoãn thả nhị đường tỷ của ta rat"
"Dùng nữ nhân này để dẫn dụ Tuệ An quận chúa!"
Hắn ta đã dùng Giả Tĩnh Như bày ra một trận địa lớn như vậy, dẫn dắt Nạp Lan Cẩn Niên rời đi, chính là vì chờ hôm nay!
"Da
Mắt Ôn Linh trừng lớn, sợ tới mức cả người co rút lại.
Chương Vũ đi qua tóm lấy nàng, kéo nàng ra khỏi cửa mật đạo, sau đó đặt kiếm lên cổ nàng.
Ôn Linh sợ tới mức thất thanh thét chói tai: "AI Đừng giết ta! Cứu mạng! Noãn nhi cứu mạng!"
Không cần Chương Vũ nói cái gì, Ôn Linh đã sợ tới mức kêu ra những lời mà Chương Vũ muốn nàng nói!
Chương Vũ lắc đầu, đây thật sự là đường tỷ của Tuệ An quận chúa sao?
Kém quá xal
Chương Vũ áp kiếm khiến cổ Ôn Linh đau xót, nàng cảm giác có máu chảy ra, sợ tới mức nàng kêu càng lớn tiếng, càng thêm thê thảm hơn: "Cứu mạng! Cứu mạng! Noãn nhi, cứu mạng!"
Các binh lính canh giữ ở bên ngoài nghe thấy tiếng gào, đều nhìn về phía Ôn Noãn.
Ôn Noãn nhíu mày, tại sao Ôn Linh lại ở trong tay bọn hol
Đây là đi nhà xí cũng có thể xảy ra chuyện sao?
"Noãn nhi, cứu mạng! Noãn nhil. Cứu ta! Ta không muốn chết!"
Tiếng kêu thảm thiết như giết heo của Ôn Linh truyền ra ngoài.
"Quận chúa, làm sao bây giờ?" Binh lính nhìn Ôn Noãn.
Người bên trọng gọi Noãn nhị, vậy là gọi Tuệ An quận chúa đúng không?
"Ta vào xem! Các ngươi đợi ở chỗ này!"
Binh lính nghe vậy lập tức nói: "Như vậy làm sao được! Tuệ An quận chúa, người đợi ở chỗ này. Chúng ta đi vào cứu người là được!"
"Đúng vậy, Tuệ An quận chúa đợi ở chỗ này đi, chúng ta đi vào là được."
Hôm nay toàn bộ binh lính đến đây đều là tinh binh, hơn nữa là tinh binh trong binh lính đặc chủng, ở quân doanh đều được Ôn Noãn chỉ dạy, sự kính nể của bọn họ đối với Ôn Noãn không hề ít hơn Nạp Lan Cẩn Niên.
Lại nói, ngoài thân phận quận chúa, Ôn Noãn còn có một cái quân hàm tướng quân, làm gì có chuyện để chủ soái dấn thân vào hiểm cảnh, bọn họ chỉ là tiểu binh lại đợi ở nơi an toàn? Ôn Noãn nhìn thoáng qua bên trong, kiên định nói: "Không cần, ta đi vào trước. Đây là quân lệnh!"
Ôn Noãn nhìn về phía Trần Hoan cùng Trần Hỉ: "Trần Hoan, ngươi tránh ở trên cây, tùy cơ ứng biến! Trần Hi ngươi đi vào cùng ta .
Ôn Noãn biết nếu nàng đi vào một mình, cho dù binh lính nguyện ý nghe lệnh, thì hai người Trần Hoan cùng Trân Hỉ cũng sẽ không đồng ý, chỉ có thể bảo một trong hai người các nàng đi vào cùng mình.
Ôn Noãn lại nhìn về phía tám binh lính khác: "Các ngươi canh giữ ở bên ngoài, nếu mà có ai chạy ra, có thể bắt được thì bắt, không bắt được thì trực tiếp giết! Nghe mệnh lệnh Trân Hoan thì mới được vọt vào!"
Ôn Noãn nhìn về phía Trần Hoan, chỉ vào một thân cây nơi xa.
Trần Hoan gật đầu, nhanh chóng chạy tới, nhảy lên trên cây che giấu cơ thể.
Khoảng cách hai cây này đến tòa nhà vừa lúc trong vòng tâm bắn của nàng ấy, nếu mà trong phòng có ai đi ra thì nàng ấy cũng có cơ hội bắn chết.
Ôn Noãn nghĩ rất chu đáo, nhưng mà Trần Hoan biết, Ôn Noãn lo lắng bên trong còn có thuốc nổ, bọn họ đi vào mà không trốn tránh kịp thì sẽ là chết vô nghĩa!
Nhưng mà bảo vệ tốt Ôn Noãn là trách nhiệm của bọn họ, cho nên trong lòng Trần Hoan hạ quyết tâm, chờ sau khi Ôn Noãn cùng Trần Hỉ vào nhà, nàng ấy cũng sẽ dẫn người theo vào.
Ôn Noãn nhìn về phía Trần Hoan trên cây.
Trần Hoan ở trên cây lắc đầu với Ôn Noãn.
Ý là, nàng ấy không thấy có người trong viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận