Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ

Chương 203: Không Còn Gì De Nói

Chương 203: Không Còn Gì De NóiChương 203: Không Còn Gì De Nói
"Trời ạ, thật sự có hỉ thước tới giúp trông lúa này!"
"Sao có thể? Đó là hỉ thước sao? Không phải là quạ đen đấy chứ!"
"Là hỉ thước, tôi biết! Hơn nữa, ngươi thấy qua con quạ đen nào trên người có lông màu trắng không?”
"Giấc mơ của ôn thần là sự thật? Bồ Tát thật sự bảo nha đầu này trồng lúa vào mùa đông? Không thể nào! Sao Bồ Tát lại chỉ điểm cho ôn thần được?" Vợ Nhị Lại Tử khó có thể tin nóil...
Mọi người đều khó tin, quá thần kỳ!
Ông Ôn cũng cảm thấy cảnh tượng vừa rồi quá thần kỳ, ông ấy khiếp sợ nhìn Ôn Noãn: "Noãn nhi, cháu thật sự mơ như vậy? Mơ thấy Bồ Tát bảo cháu trồng lúa mì vụ đông! Sau đó cháu liền khoẻ bệnh?”
"Đương nhiên là thật. Nếu không, nhà chúng cháu trồng lúa mì vụ đông làm gì? Chẳng lẽ thật sự không sợ chết sao?"
Ôn Noãn nói xong lại nói với mọi người: "Hiện tại hỉ thước đã tới giúp nhà chúng cháu trồng lúa! Mọi người còn có gì để nói không? Còn có ai ngăn cản nhà chúng cháu trồng nữa không?"
Ôn Gia Thuy: "Các vị phụ lão hương thân, đây là Bồ Tát bảo Noãn nhi nhà tôi trồng! Vừa rồi lại có cảnh tượng hi thước tới giúp! Nếu như các ngươi ngăn cản chúng ta, đến lúc đó Noãn nhi nhà ta có chuyện gì, hoặc là trong ruộng có chuyện, có thiên tai lũ lụt! Hôm nay ai ngăn cản chúng tôi thì tôi liền đi tìm người đó phụ trách! Thiếu mạng thì phải trả mạng! Bồ Tát bảo tôi làm, tôi không có làm! Cũng không biết sẽ có tai họa gì! Nếu có, hôm nay ai dám ngăn trở, vậy thì vê sau có tai họa thì người đó sẽ một mình gánh chịu trách nhiệm!"
Mọi người không nói gì.
Cảnh tượng vừa rồi quá thần kỳ!
Bọn họ liều mạng ngăn cản bọn họ trồng lúa, nói hỉ thước tới thì có thể trông!
Sau đó hỉ thước thật sự tới!
Đây là vì Bồ Tát thấy nên cảnh cáo mọi người ul
Bọn họ đều mê tín, họ tin lời nói của Ôn Noãn!
Lỡ như Ôn Gia Thuy không trồng, ôn thần kia lại xảy ra chuyện, Ôn Gia Thuy tuyệt đối sẽ tìm bọn họ tính sổi
Hơn nữa hỉ thước tới làm ruộng, rõ ràng là Bồ Tát cảnh cáo, nếu không quan tâm đến lời cảnh cáo của Bồ Tát, không biết Bồ Tát có trách tội hay không!
"Thôi, nếu như Bồ Tát đã báo mộng, các ngươi thích thì cứ trông đi! Ta mặc kel Có chuyện gì đừng tìm ta!" Có người xua tay, tránh ra.
"Hỉ thước đều đã tới giúp đỡ! Hỉ thước là loại chim mang đến điềm lành, chuyên báo tin vui! Gia Thụy huynh, gia đình huynh đúng là vận khí đổi thay! Trồng đi! Tôi cũng không ngăn cản! Huynh nhớ rõ đừng ăn vạ trên người của tôi nhal" Dứt lời, hắn cũng tránh ra.
Những người khác thấy vậy làm gì dám quản, đều đã nói tùy tiện bọn họ, thích trông cứ trồng!
Ôn Noãn lúc này mở miệng nói: "Thật ra các vị thúc bá cũng có thể trồng lúa mì vụ đông."
Có người nghe xong tâm tư vừa động, hỉ thước báo tin vui, Bồ Tát cảnh cáo, gieo trông thì sao?
Có người lại xua tay:
"Vẫn là thôi, Bồ Tát chỉ báo mộng cho ngươi, lại không phải báo mộng cho ta, một mình ngươi trồng đi! Ta không dám trồng! Miễn làm chậm trễ việc trồng vụ lúa nước đầu xuân." Nói xong liền rời đi.
Những người tâm tư vừa động nghe được lời này cũng đều đánh mất tâm tư! Dù sao gieo trông lúa mì mùa đông cũng rất mạo hiểm, cho dù có hi thước tới giúp gieo trồng, cũng không có nghĩa truyên thuyết không có thật, thôi, đừng gieo trồng thì tốt hơn!
Chờ đến khi nhà Ôn Gia Thuy thật sự trồng ra, năm tiếp theo bọn họ gieo trồng cũng không muộn!
Bọn họ hiện tại cảm thấy không muộn, nhưng mà không lâu sau đó, một đám đều hối hận tới ruột xanh mét! Hối hận đến mức tự tát chính mình hai bàn tay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận